"Mẹ ơi.. bé nói chuyện với anh.. xong rồi!"
JungSu nhỏ bé vừa tâm sự với anh xong thì gọi mẹ. Cậu bé vẫn nhớ lúc nãy mẹ có dặn cậu nói chuyện với anh xong thì đưa điện thoại cho mẹ.
Ừmmm tối nay cậu kể cho anh trai nghe rất nhiều chuyện. Nào là khoe với anh hôm nay được mấy dì khen ngoan, rồi chị hai làm cho bé cái vòng rất đẹp. Kể lể với anh mẹ bắt bé ăn cà rốt,món bé ghét nhất. Bạn YugYeomie nhà hàng xóm tè dầm bị mẹ bạn ấy la...
Nghe con trai bé nhỏ gọi mẹ Jeon tỉnh lại từ chuyện xưa,bà mỉm cười xoa đầu JungSu rồi nói chuyện với con trai lớn.
"Kookie "
"Mẹ" JungKook gọi mẹ.
"Con có mệt không?Đi học rồi làm thêm,giờ phải nghe JungSu nói nãy giờ. Con ăn tối chưa?"
"Con không sao,con cũng ăn tối rồi.Mẹ yên tâm." JungKook ngoan ngoãn trả lời mẹ mình.
"Con đó,bao lâu rồi không chịu gọi điện cho mẹ.Con không có lương tâm mà,chỉ có mẹ là nhớ con,gọi điện cho con thôi." Mẹ Jeon trách móc cậu.
"Mẹ,không phải hai ngày trước ba mới gọi cho con sao." JungKook dở khóc dở cười trả lời mẹ,hôm đó mẹ còn nói chuyện với cậu cả buổi.
"Giống nhau sao,con đừng kéo ba con vô. Mẹ đang nói con đó,con không nhớ mẹ gì hết!"
JungKook nghe mẹ mình nói mà cười bất đắc dĩ. Một tuần cậu gọi điện về nhà ít nhất là hai lần. Có khi cậu chưa kịp gọi về thì ở nhà đã gọi tới. Có lúc là ba,có khi là mẹ,có khi là chị hai gọi. Tất nhiên không thể thiếu mặt út Su .Đó là ước định của họ với JungKook.
JungKook học xa nhà,nên một năm cậu chỉ về nhà được hai lần là nghỉ hè với nghỉ Tết. Gia đình cậu rất lo cho sức khỏe của cậu .Thi thoảng ba hoặc chị sẽ dành chút thời gian tới đây thăm cậu.
"Con phải biết chú ý bản thân nghe chưa. Tuy trời sắp vào hè sẽ oi bức,con cũng phải chú ý không được ra gió. Không được để mắc mưa. Trời mà nắng quá con phải ở trong nhà cho mẹ.Không được quá chú tâm vào việc làm thêm....." Mẹ Jeon lại tiếp tục giảng đạo bài học giữ sức khỏe với JungKook.
JungKook mỉm cười kiên nhẫn nghe mẹ mình nói liên miên.Cậu không ngắt lời hay thấy phiền dù mẹ đã nói những lời này rất nhiều lần.
"Rột...rột...roẹt"
Sau khi chấm dứt cuộc gọi với mẹ, JungKook nghe thấy tiếng động,nhìn về phía đó.
Thì ra là mèo con đang cào cào cái thùng giấy. Cậu bước về phía mèo con,ôm nó lên vuốt ve.
Mèo con thoải mái kêu gừ gừ càng dụi dụi vào tay JungKook.
JungKook không ở kí túc xá của trường mà cậu ở trọ gần trường học. Cậu ở chỉ một mình,chủ nhà lại là bác gái hiền lành,dễ chịu nên việc mèo con vô ở chung với cậu được thông qua dễ dàng.
JungKook ôm mèo ngồi xổm,cậu nhìn thùng giấy chăm chú. Cậu mím cái môi nhỏ lại,ánh mắt thoáng chút phức tạp nhìn thùng giấy. Cái thùng này là của cô bé Junha đưa cho cậu lúc chiều.
Là Taehyung nhờ em gái đưa JungKook. Đồ dùng cho mèo con.
JungKook cứ nghĩ Taehyung nói giúp cậu cũng chỉ là xã giao,cho là anh sẽ nhanh chóng quên. Không ngờ anh ta lại làm thật.
JungKook từ chối nhận. Cậu không quen anh,cùng lắm chỉ là một lần nói chuyện mà thôi.
"Tiền bối,đây là anh ba nhờ vả em,em mà không chuyển được cho anh thì em thấy mình rất vô dụng,không giúp được gì cho anh mình. Với lại đây là anh ba bỏ ra cả ngày để đi mua. Anh ấy rất quý tiền bối. Anh ấy có nói với em,rất muốn làm bạn với tiền bối nên anh đừng từ chối anh ấy. Jeon đại thần à,cái thùng này tuy không nặng lắm nhưng nó rất cồng kềnh nha. Em vừa ôm nó vừa đi kiếm anh,em mỏi cả hai tay rồi. Jeon tiền bối à...anh nỡ để em lại kiệt sức ôm nó đi tiếp sao..." JunHa nghe JungKook từ chối cô lập tức bật kĩ năng thao thao bất tuyệt của mình.
JungKook bị JunHa nói đến ù ù cạc cạc,cũng không nhớ rõ mình nhận