Chap tặng : @bts10148 @LamTu2007
———————
"Oh my god... Đẹp quá đi mất,không uổng công mình nha!"
JunHa reo hò trong bụng,tim cô muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô nhìn chằm chằm anh họ với tiền bối đang liếc mắt đưa tình với nhau. Cặp mắt cô loé sáng,say mê chỉ thiếu điều chảy nước miếng nữa thôi.
Dưới bóng cây lớn. Nam nhân trưởng thành,thân hình cao lớn,vóc dáng chuẩn như người mẫu,khuôn mặt đẹp hoàn mỹ như tạc tượng, vô thực, đang cúi đầu mỉm cười nhìn cậu thanh niên thấp hơn với cặp mắt sâu thẳm đầy sự ôn nhu.
Cậu thanh niên cao gầy, vóc dáng cân đối hài hoà,khuôn mặt đẹp tinh tế, nhu hoà, đang ngẩng đầu cười nhẹ, ánh mắt trong suốt thoáng ngại ngùng nhìn nam nhân cao hơn mình.
Ánh mặt trời hoàng hôn cố gắng xuyên những tia sáng yếu ớt qua kẽ lá chiếu lên hai người họ.
JunHa trực tiếp tắc thở,chảy nước miếng luôn rồi.
Chụp hình phải chụp hình lại. Cô nhanh tay lôi điện thoại mình ra,tranh thủ hai nhân vật chính đang tâm sự, canh góc chụp, chụp được mấy tấm ảnh thật đẹp. Hắc hắc tối nay lên mạng phải khoe với hội chị em của mình mới được, cho họ tức dặm chân đấm ngực, cho họ ghen tỵ với cô, cho họ biết cái gì mới là chân lý.
"JunHa. Chúng ta nên đi rồi." Taehyung gọi cô em họ đang không được bình thường của mình. Con bé này lại lên cơn gì nữa đây.
"A...em tới liền." JunHa đang cầm điện thoại lướt qua lướt lại giật mình lên tiếng. Hắc hắc tối nay cô dùng tấm hình này moi túi anh ba mới được.
Con bé này sao cười nham hiểm vậy. Taehyung nhìn em mình đang mỉm cười rất kinh dị.
Ba người đi được vài bước thì chuông điện thoại của JunHa vang lên,sau vài phút tiếp máy, cô quay lại áy náy nhìn JungKook.
" Jeon tiền bối. Em xin lỗi. Bên hội sinh viên có việc gấp,em phải đi qua ngay. Em không đi ăn với hai người được." Nói xong thì JunHa hai mắt rưng rưng nhìn JungKook. Lần này là biểu cảm thật tình của JunHa.
Oa...đàn anh mời cơm mà cô không được đi.Bên hội sinh viên thì có việc gì chứ.
Anh ba nghĩ sao khi biết Jeon tiền bối mời cô đi chung thì gọi điện tới,dùng giọng nói hiền lành,hoà ái hỏi cô có đi không. Nghe mà lạnh cả người.
Cô dám nói có đi a. Sao anh không giỏi đi kiếm anh dâu nhỏ mà ý kiến đi, chỉ giỏi đe dọa đứa em tội nghiệp này. Cô tức chết đi được.
Hức...hức...được rồi, vì hạnh phúc của anh ba, vì mục tiêu đại thần biến thành anh dâu nhỏ, vì chân lý cản trở người khác nói chuyện yêu đương sẽ bị trời đánh, cô cũng không muốn làm bóng đèn...Cô chịu thiệt...Ô...ô...ô...nhưng mà...rất muốn đi.
"Công việc em có lâu không?" JungKook hỏi JunHa.
"A...hai anh nhất định đừng chờ em,em cũng không biết bao giờ mới xong. Với lại anh ba em khó khăn lắm mới có chút thời gian rảnh này. Hay là hôm nào em mời tiền bối ăn trưa xem như bồi lỗi nha. Chết, em phải đi nhanh không bị phạt mất ". JunHa vừa nói xong thì chạy mất dạng. Hức cô mà nghe đàn anh nói một hai câu nữa sẽ phản bội anh ba mất. Tối nay cô phải đòi lại đủ, cô phải hung hăng rút cạn túi tiền của anh ba...
JungKook mờ mịt nhìn theo hướng JunHa chạy. Cậu không theo kịp phản ứng của cô bé này.
"Nếu JunHa nói vậy thì hôm nào em mời con bé ăn trưa đi. Chúng ta cũng nên đi thôi."Taehyung lên tiếng nói với JungKook.
JunHanie làm tốt lắm, tối nay con bé yêu cầu gì cũng phải đáp ứng nó mới được.
"Vậy chúng ta đi thôi." JungKook đáp lời anh.
"Anh có phải là Taehyung không ạ?" Một giọng nói ngọt ngào gọi Taehyung.
Chủ nhân của giọng nói là cô gái xinh đẹp,thân hình cực chuẩn.Cô ta là Hwang Nara.
~~~~~~~~oOo~~~~~~~~
Từ ngày gặp Taehyung tới giờ cô vẫn luôn nhớ thương anh...
Chỉ có Taehyung đẹp hoàn hảo,tài năng mới xứng làm bạn trai của cô mà.
Thời gian này cô luôn kiếm cách chơi thân với Kim JunHa để dựa vào đó tiếp xúc với Taehyung. Nhưng cô không ngờ JunHa với ai cũng dễ gần nhưng với cô thì xa cách lạnh nhạt. Cho tới một ngày cô lựa giờ ăn trưa ở căn tin,chỗ nhiều người để gây sức ép với JunHa,để cô ta thân với mình.
"JunHa, sao cậu lạnh nhạt với tớ vậy? Tớ có vô tình làm cậu giận điều gì thì cậu bỏ qua cho tớ đi nha. Dù sao chúng ta cũng là bạn thân của nhau,lại học cùng lớp,cùng hoạt động trong hội sinh viên. Nếu như là công việc trong hội sinh viên thì cậu bỏ qua cho tớ đi. JunHa, cậu cũng hiểu mà, mỗi người luôn có suy nghĩ khác nhau, làm việc chung cũng sẽ có bất đồng ý kiến.Cho nên cậu bỏ qua cho tớ đi nha. Đừng làm sự giận dỗi mà ảnh hưởng tình cảm của chúng ta,được không."
Nara nhìn JunHa bằng ánh mắt ủy khuất, muốn khóc nhưng kiên cường không rơi nước mắt, làm cho người khác phải đau lòng. Giọng nói mang theo sự ôn nhu, bao dung đối với JunHa. Và cô thành công lôi kéo sự đồng cảm của mọi người.
Lúc này có một đàn chị cũng trong hội bước lên ôm vai an ủi Nara,rồi quay sang nói với JunHa :
"Đúng đó JunHa, tuy trong hội tuy hai đứa cũng hay bất đồng ý kiến, nhưng cũng là chuyện nhỏ mà thôi, em cũng đừng vì chuyện này phật lòng. Làm mất hoà khí."
JunHa triệt để nổi giận. Mấy ngày nay cô bị vị Hwang tiểu thư này quấn tới phát phiền rồi.Nhưng ngại mặt mũi của người ta nên cô không nói thẳng.
Được lắm,nếu người ta không cần mặt mũi thì cô cũng không cần giữ cho người ta.Cô không thích diễn kịch với loại hồ li tinh này.
"Tiền bối, em kính trọng chị nên em mong chị đừng quan tâm tới chuyện này,để tụi em giải quyết với nhau được không." JunHa cười,nói với đàn chị tốt bụng này.
"Haiizz...được rồi,nhưng em đừng làm quá để ảnh hưởng tới danh tiếng hội chúng ta." Nói xong đàn chị quay lưng bỏ đi.
"Hwang Nara , Hwang tiểu thư hay gọi là Nara nhỉ." JunHa cười hiền lành với Nara.
"JunHa cậu đồng ý với tớ sao." Một giọt nước mắt lăn trên má Hwang Nara, gương mặt xinh đẹp tươi cười nhìn JunHa.
"Ngưng!"
"Hwang tiểu thư. Có lẽ dạo này bạn ăn ít muối hay sao mà trí nhớ tệ vậy.Cái thứ nhất, cậu chưa từng có lỗi với tôi nên không cần trưng bộ mặt đáng thương đó ra,tôi ăn cơm không nổi." JunHa nhấn mạnh từng chữ.
"Cái thứ hai..." thấy