Tem bóc tặng mấy thím nè : @bts10148 @lamtu2007 @Nhiagideul2680 . Đọc fic vui vẻ nha :3
------------------------------------------------------------------
"JungKook, sau này em nên tránh mặt vị đàn em kia, đừng tiếp xúc với cô ta quá nhiều."
Tuy rằng anh không thích nói xấu người khác nhưng gia đình họ Hwang này không phải hạng người tốt,mặt phật tâm xà. JunHa thì anh không cần lo lắng,con bé rất thông minh, giảo hoạt. Còn JungKook...haizz tuy bề ngoài em ấy là tiên nhân xa cách hồng trần, nhưng thật chất em ấy rất ngây thơ, thật làm anh lo lắng mà. Em ấy hoàn toàn không phải đối thủ của vị Hwang tiểu thư gian xảo kia...ừm...JunHanie hay gọi là gì nhỉ...à là hồ li tinh. Đúng hồ li,anh phải cảnh báo trước cho JungKookie đơn thuần,đáng yêu của anh mới được,để em ấy đề phòng.
Taehyung cứ mãi nghĩ cho vợ mình mà anh không nhận ra một điều...anh hình như bị nhiễm xiu xíu bệnh thoát tuyến của JunHa thì phải.
"Vâng." JungKook biết vì sao Taehyung nói như vậy nên cậu ngoan ngoãn trả lời Taehyung. Cậu chỉ ngạc nhiên khi nhìn thấy gương mặt,giọng nói lạnh lùng đó của anh.
Tuy JungKook không biết nhìn người nhưng cậu rất mẫn cảm trước thái độ của người khác đối với mình. Cậu có hảo cảm với JunHa vì từ lời nói, ánh mắt của cô bé đối với cậu là sự chân thành. Còn vị Hwang tiểu thư. Tuy cô che giấu rất tốt nhưng JungKook biết được cô ta không thích cậu,còn có một chút xem thường.
"JungKook, em biết không. Anh rất muốn bắt em về nuôi." Taehyung thấy JungKook ngoan ngoãn trả lời,không hỏi ngược lại,anh biết là cậu cũng nhận ra rồi. Nhưng mà nhìn bộ dạng lúc này của em ấy thật muốn ôm vào lòng hung hăng nựng một trận.
"A..." JungKook kinh ngạc mở to mắt nhìn Taehyung. Không hiểu tại sao.
"Ha ha...em không biết em đáng yêu đến mức nào đâu. Lại ngoan ngoãn nữa. Không như hai đứa em của anh. Đứa nào so với đứa nấy luôn tăng động làm người khác đau đầu. Không như em vừa ngoan ngoãn, lại yên tĩnh làm người khác có cảm giác yên bình." Taehyung nhìn cặp mắt đẹp đang mở to kinh ngạc của cậu, anh rất muốn hôn lên đó.
Đó là lời nói thật lòng của anh. Tuy mới tiếp xúc với cậu có ba lần nhưng lần nào cậu cũng tạo cho anh có cảm giác thư thái, bình thản, không còn thấy mệt mỏi sau những công việc nữa.
Anh cũng hiểu được lý do vì sao tính cách JunHa mạnh mẽ,hoạt bát lại thích vị đàn anh trầm tĩnh này.
JungKook nghe Taehyung khen thì cảm thấy hơi xấu hổ,cậu mím nhẹ môi rồi cúi đầu. Má cậu hơi nóng lên rồi. Kim tổng lại dùng ánh mắt ôn nhu đó, cậu không dám nhìn thẳng.
"JungKook, có phải gần trường em có tiệm ăn tên là Cheongba đúng không?" Taehyung thấy vậy thì không trêu cậu nữa.
"Có biết. Kim tổng hỏi có gì không." Nghe Taehyung hỏi cậu lập tức bị chuẩn hướng đề tài,cậu không biết tại sao Taehyung lại hỏi vậy.
"Tôi từng nghe JunHa nói căn tin trường em nấu đồ ăn rất ngon. Nhưng ngon nhất là tiệm ăn Cheongba nằm ở gần trường. Con bé nói tiệm ăn đó tuy nhỏ nhưng món ăn rất phong phú,mà hương vị cũng không tệ, em cũng thấy vậy sao?"
"Vâng. Đồ ăn ở đó rất ngon." JungKook trả lời Taehyung. Cậu cũng thích ăn ở đó. Hôm nào quá bận không có thời gian nấu cơm cậu sẽ ghé qua đó ăn.
Thật ra tay nghề nấu cơm của JungKook rất khá,cậu được thừa hưởng tay nghề từ mẹ Jeon.
Trái ngược với chị của cậu có biệt danh sát thủ nhà bếp thì cậu rất khéo trong việc bếp núc. Vì chị mình không có thiên phú nấu ăn nên mấy năm trước JungKook đã xuống bếp phụ mẹ, rồi dần dần những lúc rảnh cậu sẽ nấu cơm cho cả nhà để đỡ đần công việc cho mẹ mình.
"Nếu vậy thì hai ta tới đó đi, JunHa nói nơi đó gần trường nên chúng ta sẽ đi bộ. Em dẫn đường đi. Hôm nay tôi là khách nên tôi quyết định nhé." Taehyung vừa cười ôn hoà vừa nói với JungKook.
"A...Kim tổng sẽ ăn ở đó sao?" JungKook kinh ngạc, theo bản năng thốt ra nghi ngờ của mình. Cậu cứ nghĩ Taehyung sẽ chọn nhà hàng Pháp hay nhà hàng năm sao gì đó. Cậu còn chạy đi rút một túi đầy tiền .Nên nghe Taehyung nêu ra ý kiến như vậy cậu rất ngạc nhiên.
Taehyung nhìn biểu tình của JungKook. Anh dĩ nhiên đoán ra ý nghĩ của cậu.
"Đừng nói với tôi em có suy nghĩ tôi có thói quen chỉ ăn ở nhà hàng sang trọng thôi nha."
Bị anh nói trúng suy nghĩ cậu nhìn anh ngây ngốc gật gật đầu mình.
Taehyung nhìn cậu rồi anh cúi đầu cười khe khẽ. Tiếng cười trầm thấp mang theo sự vui vẻ, trầm ấm gợi cảm, tiếng cười như len vào lòng người mang theo phong vị khó tả.
Sao mà em ấy đáng yêu đến vậy,anh không kiềm chế nổi tình cảm đang ngày càng lan rộng trong tim mình rồi. Và anh chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ kiềm chế nó. Anh rất muốn yêu thương cậu một cách đậm sâu.
"Đúng là tôi có ăn ở những nơi đó nhưng chỉ trong trường hợp đặc biệt thôi. Tôi vẫn thích bữa ăn gia đình hơn. Nếu như theo em nghĩ,một ngày ba bữa tôi đều ăn ở những nhà hàng sang trọng thì tôi đích xác là một người phá của." Taehyung giải thích với cậu.
"Hơn nữa...hôm nay là em mời tôi ăn cơm.Tôi không có sở thích đặc là ham muốn hút máu người khác,nhất là một sinh viên à nha." Anh cười sâu,ngữ khí vui vẻ nói giỡn với JungKook.
Nghe anh nói, cậu bật cười. Nụ cười từ tận đáy lòng. Ánh mắt cậu lấp lánh, cong cong theo khoé miệng. Hai má lúng đồng tiền in sâu trên má. Gương mặt cậu sáng bừng,linh động theo nụ cười.
Taehyung ngây người nhìn cậu. Hai lần gặp gỡ,hai lần nhìn thấy nụ cười của cậu. Lần này cậu