- Haizzz, lạc đường rồi.._ Kim Taehyung thở dài, anh lạc đường mất rồi.
Hôm nay trong nhà có tiệc, nên Taehyung kết thúc công việc sớm, sẵn tiện qua trường đại học đón cô em gái họ của mình là Kim Junha về nhà luôn. Anh đến sớm, Junha chưa hết tiết học nên anh quyết định vào trường đi dạo.
Taehyung đi vào khuôn viên sân sau của trường. Từ xa, anh thấy dưới gốc cây có bóng một cậu học sinh đang ngồi. Taehyung bước nhanh về phía đó hỏi đường, thì đột nhiên cậu sinh viên đang ngồi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh. Taehyung không hiểu tại sao lúc cậu ngẩng đầu lên thì anh mau chóng núp vào gốc cây gần chỗ cậu ngồi. Taehyung tự lắc đầu, anh lặng lẽ đứng đó quan sát cậu.
Cậu thấp hơn anh một cái đầu, thân hình hơi gầy. Khuôn mặt cậu nhỏ nhắn với đôi mắt to tròn, trong suốt, hàng mi dài, đen, cong vút. Taehyung chưa bao giờ thấy ai có cặp mắt đẹp như cậu , không phải đẹp theo kiểu quyến rũ, đa tình, mà là trong veo, mang theo chút ngây ngô. Taehyung nhíu mày nghĩ, đáng lẽ như tuổi của cậu, đôi mắt đó phải lóe sáng, linh động như cô em họ Junha hay lanh lợi, tinh nghịch giống em trai Taeyang của anh, mà ở cậu thì lại thật thản nhiên, tĩnh lặng, chỉ đơn giản là nhìn mà thôi. Taehyung bỗng thấy rất muốn, rất muốn nhìn thấy hết biểu cảm của đôi mắt đó.
Taehyung đang suy nghĩ miên man thì bỗng anh nghe thấy tiếng mèo kêu, tiếng kêu meo meo rất nhỏ. Anh theo hướng của cậu, nhìn lên cành cây, thì ra là một chú mèo nhỏ trên cành cây. Taehyung bước lại bên cậu gần một chút, cố gắng không phát ra tiếng động. Anh lẳng lặng nhìn cậu thì thầm với con mèo, cứu nó xuống, cậu chăm chú vào con mèo nên không phát hiện ra Taehyung đứng gần đó. Anh nhìn cậu lật