"Bổi bối,Bảo Bảo."
JungKook ngồi trên ghế quý phi đặt ở trước cánh của kính lớn thông ra ban công trong phòng Taehyung,từ đây có thể ngắm được một phần của khu vườn trong xanh của khu biệt thư Kim gia.Cậu đang chăm chú xem những kỉ vật,hình ảnh từ nhỏ của Taehyung thì có hai bé mèo,một lông xám viền đen và một lông trắng muốt như bông gòn nhảy bổ vào lòng.Sau khi thoáng giật mình thì nhận ra đây là hai bé mèo nhà mình,JungKook lập tức ôm lấy hai bé mà thân thân thiết thiết một phen,hai chú mèo cũng nhớ chủ mà ra sức cọ lấy,cọ để cậu chủ đã một tháng không gặp của mình.
"Nhớ quá đi." JungKook dụi dụi lên mũi của Bối Bối lúc này đã lớn hơn trước.
"Meoo...meeoo...." Mèo nhỏ Bối Bối cũng ra sức mà cọ cọ lên mặt cậu chủ.Bảo Bảo cao quý sau khi bày tỏ nỗi nhớ với mẹ dịu dàng,cũng được mẹ đáp lại thì hài lòng,kiêu ngạo leo lên đùi ba vừa ngồi xuống bên cạnh mẹ.Tròn đôi mắt xanh như ngọc mà trông chừng Bối Bối mập,ngốc ngốc đang làm nũng với mẹ.
"Anh xem,lớn lên nhiều ghê.Mà em cảm giác hình như Bối Bối bị béo phì thì phải,mập như vậy." JungKook chọt chọt cái bụng tròn vo của Bối Bối đang nằm lật ngửa trên đùi,cậu cười tít mắt,nói với Taehyung vừa ngồi xuống bên cạnh.
"Không bị béo phì đâu,chỉ là hơi mập thôi,bác Han nói sức ăn của Bối Bối mạnh hơn Bảo Bảo.Dù sao Bối Bối cũng đang trong thời gian phát triển,anh thấy tròn như vậy cũng dễ thương." Taehyung vuốt nhẹ bộ lông mềm mượt của Bảo Bảo đang nằm trên đùi anh.Anh cũng vươn tay chọt chọt cái bụng mỡ của Bối Bối.Ừm cũng phải nuôi vợ mình có cái bụng mỡ tròn tròn như vậy mới được,sờ rất đã tay.
Từ hôm JungKook xảy ra chuyện,anh dã tranh thủ ôm hai bé mèo về nhà lớn nhờ Han quản gia chăm sóc giúp.
"Meooo." Bối Bối bị hai người chủ cùng chọt bụng mỡ thì bất mãn,kêu lên kháng nghị rồi lật người chạy đến méc Bảo Bảo đẹp trai,uy vũ.Bảo Bảo liếm lông cho Bối Bối,an ủi Bối Bối đang ấm ức vì bị ba và mẹ khi dễ.
"Nhị thiếu gia,Jeon thiếu gia.Phu nhân mời hai cậu xuống dùng cơm trưa." Han quản gia gõ cửa phòng đang mở ra,hoà ái nói với Taehyung và JungKook.
"Vâng.Tụi con xuống ngay." Anh và cậu để hai bé mèo xuống rồi cùng đứng dậy.
"Bảo Bảo,Bối Bối đi thôi." Han quản gia vẫy tay với hai chú mèo.Hai bé rất nhanh chóng,quen thuộc chạy đến cọ chân ông.Một đoàn ba người,hai con mèo cùng nhau đi xuống lầu.
Taehyung và JungKook xuống nhà ăn,dùng bữa trưa với mẹ Kim.Trong nhà chỉ có ba người họ ăn trưa với nhau vì các thành viên khác đều đã đi làm.Ba Kim tuy đã nghỉ hưu nhưng vì Taehyung nghỉ phép dài hạn nên ông tiếp nhận công việc giúp con trai mình.
"Kookie cục cưng,ăn món này đi.Rất tốt cho việc hồi phục xương cốt của con."
Hwan BoHee vui vẻ lại gắp thêm thức ăn bỏ vào chén cho JungKook,lúc này trong chén cậu đã thành cái núi nho nhỏ toàn đồ ăn.
"Mẹ cũng ăn đi,chén con đã đầy rồi.Con ăn bớt rồi mẹ lại gắp tiếp cho con." JungKook cười nhẹ,gắp đồ ăn cho mẹ Kim.
"Mẹ không thể thiên vị như vậy,của con đâu." Taehyung đẩy cái chén chỉ có cơm trắng của anh cho mẹ.
"Hừ,con không có tay à,tự gắp đi chứ." Hwan BoHee rất vô tình,điển hình của việc có con dâu quên con trai.
Taehyung ấm ức mà ăn cơm trắng.JungKook nín cười,gắp mấy món anh thích bỏ vào chén cho anh,mẹ Kim cũng bật cười,gắp rau bỏ vào cho anh.Chén cơm trắng rất nhanh chóng mà đầy ụ lên.
Taehyung rất sung sướng mà ăn cơm.Có vợ và mẹ gắp đồ ăn cho thì không gì hạnh phúc bằng.
Cả ba người đều không nói chuyện nữa mà ăn bữa cơm đầy ấm áp.Sau bữa cơm mẹ Kim lại đuổi hai người lên phòng ngủ trưa.
Taehyung sau khi tắm rửa thay đồ cho anh và JungKook xong thì cả hai cùng nằm trên giường.Cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi sau mười mấy tiếng ngồi trên tàu,anh nằm thêm chút nữa cho đến khi cậu ngủ say thì nhẹ tay,nhẹ chân ngồi dậy,xuống giường.Thể chất anh vốn khỏe mạnh nên không có mệt mỏi như JungKook.
Cầm điện thoại đi ra ban công,anh gọi điện báo bình an đã về đến nơi cho ba mẹ Jeon.Sau một lúc trò chuyện cùng họ,Taehyung trở lại giường,cúi xuống hôn lên má JungKook,vuốt đầu hai chú mèo đang cuộn người nằm cạnh cậu rồi không tiếng động ra khỏi phòng,cẩn thận đóng cửa tránh không ảnh hưởng đến bảo bối của anh đang ngủ.
"Mẹ.Mẹ không nghỉ trưa sao." Taehyung vào phòng khách sang trọng thì thấy mẹ Kim đang ngồi trên sô pha vừa cúp điện thoại gọi nói chuyện với ba Kim,anh lên tiếng gọi rồi ngồi xuống bên cạnh bà.
"Cha con gọi điện,nên mẹ chưa đi nghỉ.Sao con không ngủ cho khỏe,Kookie đâu?" Hwan BoHee dịu dàng nói với Taehyung.
"Em ấy mệt quá nên ngủ rồi ạ.Con thì không có buồn ngủ nên ra ngoài này." Taehyung nắm lấy tay mẹ Kim,mỉm cười trả lời.
"Sao,có làm ba mẹ vợ vừa lòng không đó." Hwan BoHee nheo mắt nguy hiểm nhìn anh.
"Con trai mẹ mà,tất nhiên là toan thắng trở về.Ba mẹ vợ rất thương con nha.Họ có gửi quà cho mẹ,chút chiều em ấy dậy sẽ đem xuống cho mẹ." Taehyung lập tức đầy tự tin nói với mẹ Kim.
"Vậy là tốt.Không hổ danh con trai Hwan BoHee này.Đến lúc thích hợp cha mẹ sẽ về gặp mặt anh chị thông gia bên đó." Hwan BoHee cười hòa ái với con trai.
"Mẹ." Taehyung cảm động nhìn mẹ Kim.
"Đó là việc chúng ta nên làm.Mẹ thật tâm thương yêu Kookie,đây là điều nên làm cho thằng bé.Còn con,con lo mà dắt Kookie qua dỗ dành ông ngoại con đi.Ông con còn giận lắm đó."
"Con cứ đem em ấy đặt trước mặt ông ngoại thì thế nào ông cũng thích cho xem,không thì con sẽ lấy