Huhuhu, chap 72 rồi mấy nàng ơi :< Tuy không phải chap cuối của truyện nhưng Shimi đành dừng tại đây vì bản gốc của chủ thớt :> Shimi tôn trọng bản quyền truyện của bạn ấy, nên quyết định sẽ không viết tiếp đâu :> Lí do khác nữa là gu viết truyện của Shimi không giống chủ thớt tí nào hết :))) Vì vậy chúng ta đành dừng lại ở đây thôi nà :"> Shimi thật sự chân thành cảm ơn các rds đã ủng hộ Shimi suốt 72 chap truyện này :"> Yêu các rds lắm, nên Shimi đã tự viết 1 fic VKook cho riêng mình :> Nhưng chưa xong đâu, chỉ mới viết thôi. Khi nào xong Shimi sẽ nhắn cho mọi người nha. Chap cuối, chắc chắn sẽ có tem rồi :"> Chap trước có các nàng giựt tem nè :3
JeonCherry2k4 Taeoanh12 MycHan0509 3 tem dành cho 3 nàng nhaaaa. Chúc mọi người đọc fic vui vẻ!
-------------------------------------------------------
Sau khi ăn tối về,vừa bước vô cửa anh đã thấy đôi giày của Jimin hay mang đặt ngay ngắn ngay bậc thềm ở huyền quang(khu vực trung gian giữa cửa chính với phòng khách) lập tức có chút nghi hoặc.Không có khả năng tên hồ ly đó thả Jimin về sớm như vậy.Hơn nữa anh biết rõ em mình rất ngăn nắp,gọn gàng không bao giờ bừa bãi như việc sử dụng giày dép xong rồi để tại chỗ như vậy.
Vào phòng khách thấy điện thoại em trai để trên bàn kiếng anh càng khó hiểu hơn.
Jimin tuy ngốc nghếch nhưng chắc chắn không bao giờ để quên điện thoại,lúc nào cũng cầm theo bên mình cho dù là ở nhà.Đó là do tình huống đặc thù của Jimin nên anh đã tập cho em mình thói quen như vậy suốt mấy năm nay,để khi có việc gì cần có thể gọi cho người nhà ngay.Nếu em ấy ở nhà cũng sẽ ngồi ở phòng khách khi thì vẽ khi thì đọc sách,xem tivi để chờ anh và JungKook về nhà.
Sau khi ẵm JungKook đang ngủ gật trong ngực về phòng ngủ anh mới nhanh chóng đi một vòng trong căn hộ rộng lớn xem Jimin có nhà không.Kết quả đồ vật còn đó người thì không thấy đâu anh mới lập tức gọi cho HoSeok.
"Cậu về rồi à.Em ấy đang ở nhà tôi." Nghe ra lo lắng trong câu hỏi của Taehyung từ điện thoại HoSeok nhanh chóng trả lời.
"Ở nhà cậu?Đưa em ấy nghe máy giúp tôi.Tôi có việc muốn hỏi." Taehyung nhíu mày.Thằng nhóc này sao lại như vậy.Giày không mang cũng không cất lại vào tủ,điện thoại không đem theo.Đây không phải tính cách của Jiminie.
"Tôi biết cậu muốn hỏi em ấy chuyện gì.Để tôi nói." HoSeok cũng đoán được Taehyung vì sao lo lắng nên kể lại cho anh nghe chuyện cha con nhà đó đến gặp Jimin.
Dù sao người ta cũng xem như là anh trai của vật nhỏ,hơn nữa nếu người bạn này không ngầm đồng ý anh có thể tiếp xúc vật nhỏ dễ dàng vậy sao,tuy trước sau gì anh cũng bắt được người về tay nhưng có thể giảm phiền phức khó chơi tại sao lại không làm.Còn về việc vật nhỏ dặn anh không được kể cho anh mình nghe chuyện đã xảy ra sao.Hình như anh không có hứa.
"Bọn họ tại sao lại kiếm Jiminie?Em ấy có biết nguyên nhân không?" Taehyung nghe HoSeok kể xong rất giận.Tới kiếm người còn dám đánh em trai anh.Gyeong vì sao lại tới tìm em ấy.
"Em ấy nói với tôi là em ấy không biết.Tôi đã cho người của mình tìm hiểu rồi.Mai sẽ có đáp án."
"Cảm ơn cậu đã giúp.Chuyện còn lại để tôi." Taehyung hạ giọng nói.Anh chưa hề xem Jimin là em họ mà xem thằng nhóc là em trai mình,đối xử như JunHa vậy,có khi anh chiếu cố thằng nhóc còn nhiều hơn Taeyang lúc nhỏ nữa.Cho nên chuyện này anh phải tìm hiểu và đòi lại công bằng...à phải đòi lại nhiều hơn cho em mình.
"Chuyện còn lại để tôi là được rồi." HoSeok cười nhẹ.
"Cậu...." Taehyung muốn từ chối lần nữa thì bị cắt ngang.
"Taehyungie.Jiminie giao cho tôi được không?" HoSeok nhẹ giọng nói.
Taehyung im lặng không trả lời lập tức.Anh hiểu HoSeok muốn gì.Khó lắm mới kiếm được người mình để trong tim nên muốn dành cho người đó mọi điều tốt nhất,muốn tự tay chăm lo cho người đó bất kể chuyện gì.
"Được.Chỉ mong cậu đừng làm tôi thất vọng." Taehyung thở nhẹ rồi nói.
"Tôi sẽ." Âm thanh HoSeok du dương nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định.
"Được rồi.Bao giờ cậu đem em tôi về đây?"
"Ngày mai."
"Cậu nói lại xem." Nghe được câu trả lời của bạn mình,Taehyung lập tức trầm giọng không vui.
"Hiện tại má em ấy đang sưng vù lên.Em ấy về lúc này Jeon mỹ nam nhà cậu mà thấy được không phải sẽ lo lắng cho em ấy nguyên đêm sao." HoSeok rất hợp tình hợp lý nói.Người thông minh nói ít hiểu nhiều.
"Cậu giỏi.Nhưng vẫn trả em trai tôi đây." Taehyung khó chịu.Anh còn không biết JungKook thương Jimin đến mức nào sao,có khi còn quăng ông xã là anh đây qua một bên để bồi thằng nhóc đó vẽ vời cả ngày trời.Dám uy hiếp anh.
"Không.Là em ấy đòi ở lại nhà tôi.Dễ gì tôi trả người cho cậu." HoSeok chắc chắn nói.
"Cậu..."
"Tôi cúp máy đây.Em ấy đang chờ tôi." HoSeok cười vô cùng vui vẻ rồi nhanh tay cúp máy.
"Tên hồ ly trụi lông." Taehyung tức đến nghiến răng,trừng mắt nhìn điện thoại trong tay,nhưng mà có thể làm gì bây giờ.Là em trai mình chủ động đòi ở nhà người ta mà.Có một thằng em ngốc như vậy không biết đến bao giờ mới hết lo.
Anh buồn bực thở dài rồi xoay người