LOA LOA LOA, SHIMI COMEBACKKKKK
------------------------
"Chủ nhân, chúng tôi đã điều tra ra mục đích bắt phu nhân của Hwan Gyeong và Hwan GiChul."_ Sáng sớm, trong thư phòng rộng lớn, A Thất đứng cúi đầu trước mặt HoSeok, cung kính đưa bản bảo cáo của mình cho chủ nhân.
"Tốt lắm" HoSeok gật đầu ý bảo A Thất lui ra ngoài. Từng ngón tay thon dài lật từng trang giấy thơm tho, vẻ mặt anh đầy thỏa mãn. Đôi mày lá liễu của HoSeok hơi nhíu lại khi nhìn đến cái tên Oh GongDae. Ừm, cái tên này chẳng còn là xa lạ gì với anh, điều làm anh hơi phật ý đó chính là người hắn muốn lên giường _ lại trùng hợp là bảo bối của anh.
"Hwan Gyeong, ông to gan thật. Để xem qua tay tôi, gan ông còn một mảnh nào không." HoSeok nhếch môi nguy hiểm, nhấp một ngụm rượu vang đỏ, anh mau chóng đứng dậy bước ra khỏi thư phòng.
"Chủ nhân!" Cả đám mười người không biết đứng phía ngoài từ lúc nào, cúi đầu cung kính, đồng thanh chào chủ nhân của họ. Nhân cơ hội, A Tam đưa mắt nhanh chóng liếc khắp cái cổ ngăm đen màu bánh mật của chủ nhân, A Thất tia qua phía dưới đôi mắt phượng, A Tứ thì lại ngắm nghía nơi bờ môi quyến rũ...
"Ừm" HoSeok ừm một tiếng rồi bước đi, để mặc đàn em đang nhìn anh muốn rơi luôn đôi mắt ra ngoài. Mấy cái thằng...
Đợi chủ nhân đi khuất, đám mười người mới xuất khỏi tư thế trang nghiêm. A Đại và A Ngũ mặt than tản đi làm nhiệm vụ, còn lại mấy người kia nhìn nhau đầy thắc mắc.
"Sao cổ chủ nhân không có vết hickey?" A Tam thắc mắc.
"Sao mắt chủ nhân không bị thâm mệt vì mất sức?" A Thất nghiêng đầu.
"Sao môi chủ nhân không bị sưng hay chảy máu? A Tứ nhếch một bên mày.
"Sao chủ nhân vẫn điềm tĩnh như mọi ngày?" A Lục suy tư
"Sao chủ nhân dậy sớm thế? Đáng lẽ đêm qua...như vậy thì hôm nay phải ngủ bù chứ???" A Thập giọng như con nít cũng vang lên.
"Mấy người có thôi đi không?"
"Có muốn tôi báo với chủ nhân rằng tối qua mấy người nghe lén chủ nhân và phu nhân không?"
Giọng của A Đại và A Ngũ vang lên làm bọn họ giật thót mình. Trời đất, định giết người à? Có biết tâm lí của mấy người lén lút nó yếu đuối lắm không? Hả? Hả?
"A...đừng mà, chúng tôi đi làm nhiệm vụ, đi ngay đây, đi lập tức luôn, hai người đừng như thế. Chúng ta là anh em tốt mà." Cả bọn ríu rít cầm tay nắm chân, ôm vai bá cổ A Đại và A Ngũ , miệng cười hì hì, bé lời cầu xin.
"Anh em tốt cái con khỉ." Cả hai mặt than đáp. Mấy người này tối qua đứa thì leo tường, đứa thì bám cửa, thậm chí còn leo lên cả ống khói trên mái nhà để nghe lén chủ nhân với phu nhân ngủ cùng nhau. Cuối cùng chẳng nghe được gì thì vểnh mông lên trời ngủ gật, hại hai người bọn họ phải vừa khiêng bên này vừa vác bên kia mệt muốn chết. Chứ còn để xác mấy đứa nó ở đây, sáng mai chủ nhân mà thấy thì chắc họ phải nhịn đói ra đường ở quá.
"Đi làm việc đi." A Đại nghiêm túc.
"Vâng, thưa đại ca." Cả bọn, trừ A Ngũ đang đen mặt, đáp lại.
Ngay sau đó là tiếng răm rắp của cả đám người đang nghiêm túc làm việc. Những con người khi bình thường thì hơi...điên, còn khi làm việc thì chắc chắn phải thú nhận một điều rằng họ rất nghiêm túc, mỗi người mang một vẻ, một sức hút riêng khiến người nhìn không muốn rời mắt.
***
HoSeok khẽ mở cửa phòng ngủ, nhẹ chân bước vào, ánh mắt chăm chăm vào vật nhỏ đang ngủ trên giường đầy yêu thương. Anh lại gần Jimin, chăm chú nhìn khuôn mặt cậu lúc đang say ngủ. Ừm, vết sưng bên má đã tản đi rồi, đã trả lại khuôn mặt đẹp đẽ thuần khiết cho bảo bối của anh rồi. Thật đẹp! Thật giống thiên sứ nhỏ mà thượng đế ban tặng cho anh. Bảo bối này, anh hứa sẽ bảo vệ em ấy suốt đời.
Ngón tay thon dài của HoSeok miết nhẹ bờ môi đỏ mọng của Jimin, thật mềm a~. Không kiềm chế được, anh cúi đầu, đưa đôi môi mỏng của mình áp nhẹ vào môi cậu, chỉ dám lướt qua thôi, nếu không sẽ làm cậu tỉnh giấc. Nhưng hành động của anh hoàn toàn trái ngược với lí trí kiên cường ban đầu. Vừa chạm môi mình vào môi cậu, cảm giác râm ran khắp cơ thể lại bùng lên một lượt, làm cho HoSeok không cưỡng lại được mà áp môi hôn lâu hơn...và sâu hơn. Anh bắt đầu đưa lưỡi, nhẹ tách đôi môi kia ra rồi luồn lưỡi vào trong miệng cậu, hút lấy dịch ngọt trong miệng nhỏ từ sáng sớm. HoSeok mút nhẹ môi Jimin, nhẹ rồi từ từ, dần dần anh đem cả những gì ngọt ngào nhất mà đôi môi kia có đem giữ cho riêng mình.
Jimin đang ngủ sâu thì bỗng mơ màng, cảm nhận đang có cái gì đó hút lấy môi cậu, còn có cả vật trơn trơn dài dài đang ngoe nguẩy khắp miệng, Jimin ý thức được, đành mở đôi mắt to tròn của mình ra thì đập vào mắt cậu là bản mặt phóng đại của HoSeok. Hai mắt anh đang nhắm lại, trông có vẻ rất hưởng thụ, sống mũi cao thẳng đang kề bên chiếc mũi nhỏ bé, xinh xinh của cậu. Còn nữa, từng lọn tóc mượt mà đó đang thướt tha bên má trắng mềm của Jimin. Jimin nhận ra mình đang bị cưỡng hôn, đành "A" một tiếng làm HoSeok mở mắt. Nhìn đôi mắt to tròn đang mở to hết mức, có chút tia hốt hoảng nhìn anh, HoSeok cong nhẹ đuôi mắt như mỉm cười với cậu, nhân cơ hội lúc cậu hé miệng, nhanh chóng đưa chiếc lưỡi ranh mãnh của mình vào mà tìm kiếm cái lưỡi bé nhỏ của cậu, Jimin rụt rè, đỏ ửng