----------------------------------------
- Sao vậy? Còn giận anh à? _ Đang trên đường về, thấy JunHa im lặng không nói câu gì, Taehyung lên tiếng hỏi.
- Dạ không, em đâu phải vô lí vậy, đâu phải do anh. Chỉ là em đang suy nghĩ _Junha quay qua nhìn sườn mặt Taehyung. Sự việc lúc nãy khi lên xe cô đã ném ra khỏi đầu rồi. Bạch liên hoa đó không đáng để cô thương nhớ. Junha chỉ là nhớ lại những nghi hoặc của mình với Taehyung thôi.
- Em suy nghĩ chuyện gì? _ Taehyung nhìn Junha qua gương chiếu hậu. Thấy cô ngập ngừng, anh nhẹ giọng, ôn nhu hỏi.
- Có phải anh với Jeon tiền bối... _ Junha lấy hết can đảm hỏi Taehyung
- Đúng như em nghĩ._ Không chờ Junha nói hết câu, Taehyung đã trả lời cô. Anh biết em gái mình là người có tâm tư nhạy cảm, thắc mắc của cô sao anh không nhìn ra được.
Junha càng cau mày, không phải là cô bài xích anh ba thích con trai, mà người đó là...
- Nhưng anh ba...
- Junha, em thích JungKook sao? _ Taehyung lại một lần nữa ngắt lời Junha, anh cần làm rõ một vấn đề.
- Tất nhiên là em thích rồi, anh không biết Jeon tiền bối là người tốt thế nào đâu. Là thủ khoa của trường, luôn đứng đầu trường, tính khí lại rất kiên nhẫn... _ Mỗi lần nhắc đến JungKook là y như rằng cái miệng nhỏ của Junha không thể nào yên được.
- Junha, là yêu sao? _ Taehyung âm trầm hỏi Junha.
- A... _ Nghe Taehyung hỏi, Junha ngẩn người ra.
Yêu... Yêu... Yêu... Giỡn hoài, nhìn cô giống đang yêu lắm hả, anh ba không biết người ta còn bé lắm hả, cái gì mà yêu, bộ anh không biết con gái như người ta rất dễ thẹn thùng sao, tự nhiên đi bàn chuyện yêu đương với người ta...
Từ từ... Anh ba đang nói cô yêu Jeon tiền bối sao? Đậu nành rau cải, cho cô mười mạng cô cũng không dám nhá.
Junha bắt đầu thoát tuyến đã nghe ra trọng tâm câu hỏi của Taehyung.
- Anh à, tuy mới mười tám tuổi nhưng em phân biệt được. Em đối với Jeon tiền bối chỉ đơn thuần là thích, là sự ngưỡng mộ, là sùng bái, là anh trai như các anh vậy. Jeon tiền bối là thần tượng , là mục tiêu để em phấn đấu. Tuy có xa cách với mọi người nhưng anh ấy rất tốt, luôn kiên nhẫn, đối xử ôn hòa với mọi người. Anh ấy dạy cho em rất nhiều thứ. Còn hình cảm em dành cho anh ấy đơn giản là hâm mộ, là tình thân _ Junha giải thích từng chút cho Taehyung nghe. Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu JungKook. Cô không dám nghĩ và cũng không xứng. Nếu Jeon tiền bối có người yêu, người đó sẽ như thế nào...
Junha chăm chú nhìn Taehyung. Tuy anh đối với ái tình là vô cảm, nhưng một khi anh đã để ai trong lòng thì cũng như bố lớn Kim chiều mẹ Kim, như anh TaeOh nâng niu chị dâu và cũng như bố cô che chở mẹ cô vậy... Nhưng nếu Taehyung chỉ là đùa giỡn...
- Anh ba này..
Lúc này Taehyung nghe xong câu trả lời của Junha thì anh thở phào. Anh sẽ không buông tha JungKook nhưng anh cũng không muốn vì chuyện này mà sứt mẻ tình cảm gia đình. Nghe Junha gọi mình, Taehyung ôn hòa nhìn cô qua gương chiếu hậu, chờ cô nói tiếp.
- Nếu anh thật lòng yêu thích, theo đuổi Jeon tiền bối, em không phản đối, thậm chí sẽ giúp anh. Nhưng nếu anh chỉ là đùa giỡn, hứng thú nhất thời thì em xin anh hãy thu hồi ý nghĩ đó hoặc anh đi kiếm người khác. JungKook anh ấy rất tốt, thực sự rất tốt. Em không muốn anh làm điều gì có lỗi với anh ấy. Cho dù là anh, người thân của em, em tuyệt đối không tha thứ. _ Nghe Junha ngữ khí kiên định, nghiêm túc nói từng câu, từng chữ với mình, Taehyunh cau mày, anh là loại người như vậy sao? Với lại Junha tuy hay làm nũng với anh, nhưng Taehyung biết cô có chút e ngại, sợ anh. Hôm nay cô vì JungKook mà trở nên kiên cường, dối lập nói chuyện với anh... Thì ra vợ anh là người rất tốt, được yêu thích nha.
Taehyung lá xe vào lề, dừng xe. Anh quay qua nhìn Junha, nghiêm túc nói
- Junha, anh không biết tình yêu sét đánh hay yêu từ cái nhìn đầu tiên mà người ta hay nói là gì, nhưng khi nhìn thấy JungKook, nơi này của anh đập loạn nhịp, khi thấy em ấy cười, nó như ngừng đập. Anh không biết yêu là cảm giác ra sao, nhưng anh muốn ngày nào cũng được nhìn thấy em ấy, muốn ở bên, bảo vệ, che chở cho JungKook như bố anh và mẹ anh, như anh hai, như chú út...Junha, không phải chỉ là một ngày hai mười tháng mà là cả đời. _ Taehyung nói những lời đó bằng nét mặt nghiêm túc, kiên định như lời thề.
Junha bị anh cảm động rồi, khóe mắt cô ửng đỏ :
- Anh... Anh phải nhớ những lời anh nói. Em tin anh. Em sẽ hết sức giúp đỡ anh. Đem Jeon tiền bối về làm anh dâu nhỏ của em. _ Junha nắm chặt tay trịnh trọng tuyên bố với Taehyung.
- Cảm ơn em, Junha _ Cảm ơn Junha xong, Taehyung tiếp tục lái xe ra dòng đường lớn, tiếp tục hành trình về nhà.
Taehyung thở phào, phải cảm ơn mẹ mới được. Nhờ mỗi lần mẹ khóc lóc bắt bồi bà xem phim thần tượng anh mới nói được lưu loát như vậy. Thành công qua mặt, dụ dỗ được con bé... Nhưng đó cũng là những lời thật tâm của anh.
JungKook, anh rất mong chờ...
Junha cô nương còn non nớt lắm, cô bị ba đem đi bán, lại còn vui vẻ giúp anh đến tiền mà không hay... Haizz
~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~
- Cả nhà ơi, con về rồi! _ Vừa mới bước xuống xe, Junha đã lao ngay vào nhà.
- Bảo bối về rồi à _ Mẹ Junha hiền lành cười với cô.
- Mẹ ~... _ Cô nhào vô ôm mẹ mình.
- Haizzz... Ông xã, Junhanie không thương em _ Giọng nói mang theo ngữ