Cuối cùng Hứa Vy Nhân không cách nào kiềm chế được, nhìn trợ lý: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” vốn dĩ đang ở bệnh viện, như thế nào nói trở về liền trở về chứ.
Trợ lý có chút bị làm khó, không biết nên giải thích như thế nào.
Nhưng cậu càng như vậy, Hứa Vy Nhân càng cảm thấy không ổn, nhất định đã xảy ra chuyện: “Nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Hứa Vy Nhân nổi tiếng dịu dàng, không dễ dàng nổi giận, bà đột nhiên hét lớn như vậy, khiến cho trợ lý thật sự có chút sợ hãi, lập tức kể lại toàn bộ chuyện xảy ra ngày hôm đó.
Hứa Vy Nhân sau khi nghe xong, nhíu chặt chân mày: “Văn kiện? Văn kiện gì?”
Trợ lý lắc đầu: “Tôi cũng không biết, chỉ biết do An tiểu thư cho người mang đến, nói rằng phải giao cho tổng giám đốc!”
Chân mày Hứa Vy Nhân nhíu chặt.
Kể từ ngày An Nhược Mạn xuất viện, An Nhược Mạn vẫn luôn không ghé thăm, đến mức cũng không hỏi han, vốn dĩ cho rằng trải qua đêm hôm đó, nhìn thấy cô ấy đau lòng như vậy, hai người có lẽ cũng đã hòa giải, nhưng mà hiện tại…
Giống như không phải như vậy.
Bà nhíu mày suy nghĩ một lát: “Tập văn kiện đó đang ở đâu?”
“Trong tay tổng giám đốc…” trợ lý thành thật nói ra.
cứ như vậy bước vào tìm Hạ Tử Dục, e rằng sẽ không đưa cho bà xem, cũng chỉ có thể chờ khi anh không có mặt, Hứa Vy Nhân mới có thể bước vào tìm kiếm.
“Tổng giám đốc các cậu mấy giờ có cuộc họp?”
Trợ lý kiểm tra bảng công việc: “Ba giờ chiều nay!”
Hứa Vy Nhân sau khi nghe xong, gật đầu, bất kể như thế nào, bà cũng phải tìm hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trong văn phòng, Hạ Tử Dục lúc
này đang ngồi trên ghế dựa, hai mắt chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, đến cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại, những lời muốn hỏi đã chực chờ chuẩn bị sẵn, nhưng từ đầu dây bên kia chỉ truyền đến giọng nói: “Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện tại đã khóa máy…”
Khóa máy.
Điện thoại của An Nhược Mạn từ trước đến