A Kiệt hiểu ý khởi động xe rời khỏi.
Mục Cảnh Thiên ngước mắt nhìn phong cảnh bên ngoài, quả thật từ sau khi quen biết Hạ Tử Hy, anh đã thay đổi rất nhiều.
Nhưng chuyện này anh nên giải quyết như thế nào.
Phải nói với Hạ Tử Hy như thế nào đây?
Ánh mắt dần híp lại, trong đôi mắt lóe lên tia bất lực.
Có một số chuyện luôn trùng hợp đến không ngờ.
Khả Khả cùng Hạ Từ Hy đi đến bệnh viện kiềm tra thai sản, khi vừa hoàn tất kiểm tra bước ra ngoài liền vô tình chạm mặt Lý
Nghị.
Vốn dĩ cũng không có gi, nhưng nghĩ đến khi còn ở công ty, những lời cô từng nói với ông, nhận ra ông rất căng thẳng, nhưng ngược lại cũng không nói thêm điều gì.
Hiện tại, khi nhìn thấy ông ta xuất hiện ở đây.
Hạ Từ Hy đột nhiên quên mất không biết A Kiệt có đem chuyện kia nói với Mục Cảnh Thiên hay không.
Nhưng khi nhìn thấy Lý Nghị vội
vàng bước đi, dáng vẻ nhìn trái ngó phải khiến cho Hạ Tử Hy quả quyết, nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.
“Bác sĩ nói rằng em bé rất khỏe mạnh, thật mong chờ vài tháng sau có thể nhìn thấy đứa bé!” Khả Khả cùng Hạ Tử Hy vừa đi vừa trò chuyện, nghĩ đến đứa bé trong bụng Hạ Tử Hy, cô quả thật có chút hưng phấn.
Còn Hạ Tử Hy ngược lại nhìn sang hướng khác…
Nhìn Hạ Tử Hy im lặng không nói, cô liền nhíu chặt chân mày,
dùng cánh tay khẽ chạm vào cô: “Em làm sao vậy?”
Hạ Tử Hy lúc này mới bừng tỉnh nhìn sang Khả Khả: “Người kia có phải Lý Nghị hay không?”
Khả Khả cũng nương theo tầm nhìn của cô, chỉ nhìn thấy Lý Nghị vươn tay đóng cửa xe: “Đúng vậy, kể từ ngày hôm đó, ông ta liền từ chức, cũng chưa từng ghé lại công ty, như thế nào lại có mặt ở bệnh viện!” Khả Khả cũng tò mò.
Hạ Tử Hy suy nghĩ một lát: “Chúng ta cũng qua đó xem thử!”
Khả Khả gật đầu, hai người liền cùng nhau bước qua.
Lý Nghị bước vào một phòng bệnh, Hạ Tử Hy cùng Khả Khả bước qua, cánh cừa chỉ khép hờ cho nên vẫn có thể nhìn rõ tình huống bên trong.
“Con trai, con nhất định phải kiên cường, chỉ cần làm phẫu thuật ghép tim