“Tất nhiên là chuyện giữa Lý Nghị
cùng ủy viên Lý!”
Nhắc đến chuyện này, ánh mắt Mục Cảnh Thiên nhìn về phía trước, sắc mặt có chút nghiêm túc: “Để anh suy nghĩ xem!”
“Thật ra Lý Nghị ngược lại cũng vô cùng đáng thương, nhưng như thế nào cũng không nghĩ đến, ông ta lại thay ủy viên Lý làm việc!”
“Con trai ông ta cần làm phẫu thuật ghép tim, cần tiền, cho nên mới làm như vậy!” Mục Cảnh Thiên nhàn nhạt lên tiếng giải thích.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy thoáng ngây người, quay đầu nhìn Mục Cảnh Thiên: “Anh làm sao biết được?”
Nhưng suy nghĩ một chút, cô đột nhiên hiểu rõ: “Anh đã sớm biết rồi?”
“Biết sớm hơn em một chút!” Mục Cánh Thiên nói, nghiêng đầu nhìn Hạ Từ Hy, trong lòng âm thẩm bổ sung một câu, cũng biết nhiều hơn em một chút…
“Thì ra là như vậy…” Hạ Tử Hy nói, dựa theo sự thông minh cùng phúc hắc của Mục Cảnh Thiên,
cô nên sớm nghĩ đến: “Vậy anh dự tính làm như thế nào?”
“Con trai của Lý Nghị hôm nay cần làm phẫu thuật, đợi chuyện này kết thúc rồi lại bàn tính tiếp!”
Quà thật nhìn thấy dáng vẻ khi Lý Nghị nhìn thấy con trai mình, Hạ Tử Hy cũng vô cùng cảm động, nhưng cô có thể phân biệt được việc gi nên làm việc gi không nên làm.
Lý Nghị làm ra nhiều chuyện như vậy, đến cuối cùng vẫn là không đúng, còn Vân Duệ sớm muộn gì cũng phải có một lời giải thích,
chỉ là không nghĩ đến Mục Cảnh Thiên vậy mà lại cho Lý Nghị thời gian.
Nhìn sang Mục Cảnh Thiên, ánh mắt Hạ Tử Hy tràn ngập dịu dàng.
“Cảnh Thiên, em phát hiện ra anh đã thay đổi rồi!”
“Thay đổi như thế nào?” khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên.
“Thay đổi…hừ…” Hạ Tử Hy dùng tay chống cằm, nhìn Mục Cảnh Thiên, nỗ lực tìm một từ ngữ hình dùng sau đó trả lời anh: “Càng
ngày càng có nhân tính!”
Nhân tính?
Hai ngày trước A Kiệt cũng đã hình dung ông như vậy.
“Vậy sự thay đổi này là tốt hay không tốt?” Mục Cảnh Thiên hỏi ngược lại.
“Tất nhiên là tốt rồi, ít nhất Mục Cảnh Thiên không phải làm từ nước đá…” vừa nói, ánh mắt Hạ Tử Hy tràn ngập tình yêu.
Mục Cảnh Thiên nghiêng đầu nhìn cô, không nhịn được chạm
vào ánh mắt cô, sau đó liền dời tầm mắt, ánh mắt tiếp tục nhìn về phía trước, cũng vươn tay nắm chặt bàn tay cô, suy nghĩ muốn nói điều gì, nhưng ánh mắt vẫn lóe lên tia do dự.
Hạ Tử