Hạ Tử Dục cùng Frieda đang tiến hành ký kết hợp đồng.
Trieda, tôi đã từng nói qua, chúng ta nhất định sẽ hợp tác!” Hạ Tử Dục nâng ly rượu vang nhẹ nhàng đung đưa, khóe môi nhếch lên nụ cười tự tin cùng chắc chắn, đến mức có chút ngông cuồng.
Prieda là người nước ngoài, ông cũng vô cùng tán thưởng sự tự tin của người khác, khóe môi mỉm cười: “Vậy thì hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ! Cheers!”
Hạ Tử Dục nghiêng người nâng ly rượu: “Cheers!”
Nhấp một ngụm rượu, Hạ Tử Dục nhìn sang Frieda: “Vậy buổi lễ ký kết hợp đồng có thể chính thức bắt đầu rồi đúng không?”
“Ok!”
Lúc này, hai bên trợ lý cầm lên hai bản hợp đồng, sau đó đưa lên bút ký.
Khi vừa chuẩn bị ký kết, cánh cửa bên ngoài đột nhiên bật mở.
Động tác ký tên dừng lại, ánh mắt
nhìn về phía bên ngoài cửa.
Mục Cảnh Thiên cùng A Kiệt tiến vào.
“Ngày tốt như vậy, như thế nào lại không tính thêm cho tôi!” tư thế ưu việc của Mục Cảnh Thiên bước vào bên trong, trên khuôn mặt hiện lên nụ cười chắc chắn cùng tà mị, khí chất tôn quý từ bên trong khiến cho người khác khó lòng ngó lơ.
Khi nhìn thấy anh, chân mày Hạ Tử Dục nhíu chặt, ánh mắt liếc nhìn sang trợ lý đứng bên cạnh.
Trợ lý lập tức lên tiếng giải thích: “Tôi cũng không biết tại sao lại như vậy!”
Prieda nhìn Mục Cảnh Thiên, chân mày cũng nhíu chặt, không nghĩ đến anh ta lại đến nơi này.
Bản hợp đồng này vốn dĩ muốn hợp tác với Mục Cảnh Thiên, chỉ là không nghĩ đến công ty của anh lại xảy ra chuyện lớn như vậy, hợp đồng là chuyện nhỏ, uy tín là chuyện lớn, Frieda mới lựa chọn Hạ thị.
Mục Cảnh Thiên tự nhiên bước vào bên trong, vô cùng thành
thục.
“Mục Cảnh Thiên, anh đến đây làm gì?” Hạ Tử Dục nhìn anh bất mãn hỏi, sắp đến giây phút thành công, anh ta thời điểm này đến đây làm gì?
Nhìn ánh mắt phòng bị cùa anh, Mục Cảnh Thiên mỉm cười: “Không có gì, chỉ là đến nhìn xem mà thôi, ngài Frieda chúng ta lại gặp mặt rồi!”
Frieda nhìn Mục Cảnh Thiên, không biết anh ta nghĩ như thế nào, chỉ đành gật đầu.
Dù sao chuyện này cũng có chút không tốt, ông cũng không biết nên lên tiếng như thế nào.
“Mục Cảnh Thiên, hôm nay là ngày ký kết hợp đồng giữa hai công ty chúng tôi, anh đến đây làm gì? Đến gây chuyện sao?” Hạ Tử Dục lạnh giọng hỏi, trong giọng nói lộ ra sự bất mân cùng khinh thường.
Cũng vì anh biết rằng, Mục Cảnh Thiên đến nơi này tuyệt đối không có chuyện gi tốt.
Đã có bao nhiêu hợp đồng bị Mục Cảnh Thiên vung đao đoạt
lấy, anh làm sao có thể không lo lắng.
Nhìn dáng vẻ lo lắng như vậy của Hạ Tử Dục, Mục Cảnh Thiên tự nhiên ngồi xuống ghế, lười nhác nói: “Hạ tổng anh đang lo lắng điều gì?”
“Hừ, tôi không lo lắng, chỉ là cảm thấy, công ty Mục tổng xảy ra vấn đề lớn như vậy, không phải nên ở công ty xử lý những chuyện liên quan hay sao?” Hạ Tử Dục nhìn anh nói, giọng nói mang theo ý châm chọc nhàn