“Tên thật là Mục Đằng, còn tên ở nhà cứ gọi là Thời Quang!”
Mục Cảnh Thiên: “…đồng ý!”
Hai người trong văn phòng cùng nô đùa với Tiểu Thời Quang, cho đến tận buổi tối, Mục Cảnh Thiên
mới dẫn theo Hạ Tử Hy sang một địa điểm khác.
Sau khi bước đến, Hạ Tử Hy lúc này mới nhận ra được ý đồ của Mục Cảnh Thiên.
Nơi nay tập hợp rất nhiều người.
Trên có cổ đông công ty, dưới có nhân viên, còn có những người bạn thân thiết của Mục gia.
May mắn Mục Cảnh Thiên còn biết để Hạ Tử Hy thay sang một bộ áo dạ hội, nếu không thì thật sự mất mặt.
Khi bọn họ bước vào bên trong, Mục lão thái thái, Mục phu nhân còn có Mục Trăn đang tiếp đón khách mời.
Mục lão thái thái cả khuôn mặt tươi cười, gặp bất kỳ ai đều nhắc đến cháu cố quý báu đáng yêu của mình, hài lòng không thôi.
Hạ Tử Hy và Mục Cảnh Thiên cùng nhau xuất hiện, đầu tiên liền nhìn thấy tam thiếu, Huống Thiên Hựu, Tiêu Ân còn có Mạc Thiệu Thần.
“Hạ Tử Hy, đã lâu không gặp!” Huống Thiên Hựu dẫn đầu bước
về phía Hạ Tử Hy chào hòi.
“Đã lâu không gặp!”
“Cô đi như vậy, cũng cực khổ cho Cảnh Thiên rồi!” Tiêu Ân bổ sung.
“Nào có chỉ cực khổ, suýt chút nữa hóa tương tư rồi!” Mạc Thiệu Thần liền tiếp lời.
“Nào có chỉ cực khổ, suýt chút nữa hóa tương tư rồi!” Mạc Thiệu Thần liền tiếp lời.
Ba người bọn họ ở một bên trêu ghẹo nói.
Hạ Tử Hy chỉ mỉm cười, cũng không nói quá nhiều, một năm này, cô như thế nào không phải như vậy chứ, chỉ là ngoại trừ Tiểu Thời Quang, ai có thể làm chứng cho sự nhung nhớ của cô chứ.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên lên tiếng: “Bớt nói nhảm lại, con trai đã mang đến đây, nhanh chóng đưa bao lì xì!” vừa nói, liền từ
vòng tay Hạ Tử Hy ôm lấy con trai giới thiệu với bọn họ.
Giọng nói bá đạo của Mục Cảnh Thiên, bao lì xì nhất định phải đòi được.
“Thời Quang, con trai của mình, bao lì xì cứ mà liệu lấy!” Mục Cảnh Thiên nhanh gọn mở lời.
Hạ Tử Hy đứng một bên bật
cười.
Lúc này, Huống Thiên Hựu nhìn sang: “Thật sự không nghĩ đến, trong bốn người chúng ta cậu vậy mà lại là người đầu tiên lên chức
ba, nhưng cậu chắc chắn đây không phải là con gái?” Huống Thiên Hựu nhìn hỏi.
“Tất nhiên, xác định một trăm phần trăm!” Mục Cảnh Thiên nói, “Cũng không có cách nào khác, gene quá