Quả nhiên, sau khi nghe những lời này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy ờ đầu dây bên kia liền im lặng vài giây, sau đó cô liền lên tiếng, trong giọng nói có phần dịu dàng hơn đôi chút: “Anh giúp tôi nói với bà nội, hôm nay tôi quả thật không có thời gian, ngày khác tôi nhất định sẽ đến thăm bà!”
“Không có thời gian vậy cô còn…”
“Thật ngại quá, tôi vẫn còn có việc, ngắt máy trước đây!” vừa nói liền lập tức ấn nút tắt điện thoại.
Khi nghe thấy từ tiếng đô đô vang lên từ phía bên kia đầu dây điện thoại, Mục Cảnh Thiên xuýt chút nữa tức giận điên người, chỉ kém muốn điện thoại vứt đi thật xa!
Đáng chết!
Hạ Tử Hy một chút cũng không khiến hắn bớt an tâm phần nào.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến cô cùng Tống Kỳ hiện tại đang ăn cơm với nhau, hắn liền có cảm giác như có hơn trăm ngàn con kiến đang đi dạo trên đầu, tóm lại chính là cảm giác bất an.
LÚC này cũng chỉ đành bất lực, cầm lên điện thoại gọi lại cho Mục lão thái thái.
“Bà nội, e rằng hôm nay không được rồi, Hạ Tử Hy muốn cháu nói với bà ngày khác cô ấy sẽ đến thăm bà!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe đến điều này, Mục lão thái thải lên tiếng: “Có phải cháu đã cãi nhau với Tiểu Hy hay không?”
Mục Cảnh Thiên nhíu mày suy nghĩ, chuyện này cũng được xem lả cãi nhau hay sao?
Hắn im lặng, nhưng không nói bất kỳ điều gì.
Lúc này, Mục lão thái thái tiếp lời nói: “Cảnh Thiên, bà nói cho cháu biết, bất kể như thế nào, cháu dâu của Mục gia bà chỉ chấp nhận Tiểu Hy, cháu dỗ dành cũng được, lừa gạt cũng được, cũng phải mang con bé về nhà cho ta!”
Mục Cảnh Thiên:”…”
Nếu như nhiều năm về trước, đồi thành Mục Trăn nói với hắn những điều này, có lẽ hắn sẽ cảm thấy vô cùng phản cảm, nhưng hiện tại Mục lão thái thái làm như
vậy, dù cho ép hắn phải làm như vậy, hắn cũng không cảm thấy phản cảm.
“Cháu biết rồi bà nội!” Mục Cảnh Thiên trả lời.
“Cảnh Thiên, bà nội nói với cháu, có lẽ hiện tại cháu vẫn chưa nhận ra nhưng chờ đến khi sắp vuột mất khỏi tay, thì không cách nào có thể níu kéo lại được đâu!” Mục lão thái thái nói.
Câu nói này bất ngờ khiến cho trái tim Mục Cảnh Thiên lỗi một nhịp, nhưng hắn vẫn trả lời bà: “Cháu biết rồi!”
Mục