Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Cô không cần quan tâm đến tôi là ai, Lăng Tiêu Vân, cô cũng thật là tàn nhẫn, A Thuật vì cô cái gì cũng dám làm, còn cô thì sao? Hại anh ấy hết lần này đến lần khác không nói, còn hại anh ấy suýt chút nữa mất mạng, chuyện này cũng bỏ qua đi, hiện tại lạl đến tìm anh ấy, da mặt của cô cũng dày thật đấy, nếu như tôi là cô, tôi cũng cảm thấy xấu hổ!” Đô Đô nhìn Lăng Tiêu Vân đùng đùng mắng một tràng.
“Cô…” Lăng Tiêu Vân nhìn Đô
Đô, đột nhiên nhớ đến giống như đã từng gặp qua ờ đâu, đôi mắt xinh đẹp cô khép hờ, “Cô cùng một bọn với Hạ Tử Hy hay sao?”
Nghe câu nói này của cô, khóe môi Đô Đô nhếch lên, dương dương đắc ý: “Nhận ra rồi sao? Không sai, tôi chính là cùng một phe với Tiểu Hy!”
Sau khi mắng Lăng Tiêu Vân một trận, tâm trạng Đô Đô trờ nên tốt hơn.
Khi nghe đến chuyện này, khóe môi Lăng Tiêu Vân nhếch lên một nụ cười lạnh, lúc này cô ngước
mắt nhìn về phía A Thuật, lên tiếng chất vấn: “Cho nên anh hiện tại đang ờ bên người con gái này sao? Những lời từng nói với em lúc đầu, đều không tính nữa sao?”
A Thuật nhíu chặt chân mày, không nghĩ đến đây là lời từ một cô gái nhỏ có thể nói ra được.
“Lăng Tiêu Vân, cô đừng nghĩ đến việc lợi dụng A Thuật, tôi nói cho cô biết, chỉ cần còn sống một ngày, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép A Thuật bị cô lợi dụng!” Đô Đô nhìn Lăng Tiêu Vân, chính là cảm giác tuyên bố chủ quyền.
“Tôi hiện tại không muốn nói chuyện với cô!” Lăng Tiêu Vân nhìn Đô Đô lạnh nhạt lên tiếng, sau đó ngước mắt nhìn A Thuật: “Tôi hiện tại đang hỏi anh ta!”
“Hỏi anh ấy chính là hỏi tôi, hiện tại việc liên quan đến anh ấy, đều do tôi quyết định!” vừa nói, Đô Đô hất cằm, mặc dù cô không cao, nhưng tuyệt đối cũng không kém.
Nghe đến đây, ánh mắt A Thuật nhìn về phía bóng lưng của Đô Đô, trong lòng nói không nên lời sự ấm áp.
Lăng Tiêu Vân nhìn Đô Đơ, lại
ngước mắt nhìn A Thuật: “Đây chính là lời anh muốn nói với em đúng không?”
A Thuật:
Anh vẫn giữ im lặng.
“A Thuật nhà chúng tôi không thích nói chuyện, anh ấy im lặng chính là đại diện cho việc không đồng ý!” Đô Đô đắc ý lên tiếng.
Một câu A Thuật nhà chúng tôi khiến cho Lăng Tiêu Vân tức giận không thôi.
Nhìn sang A Thuật, Lăng Tiêu Vân nhấn mạnh từng chữ: “A Thuật, thì ra những lời anh nói trước đây đều có thể không tính!” vừa nói, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh, xoay người rời khỏi.
Nhìn Lăng Tiêu Vân tức giận đến mức xanh tím cả khuôn mặt, Đô Đô vô cùng vui mừng, hôm nay quả thật khiến người khác vui vẻ.
Xoay đầu nhìn A Thuật: “Tôi nói cho anh biết, sau này không được để ý đến người phụ nữ đó, nếu không sớm hay muộn gì anh cũng sẽ bị cô ta hại chết!”
A Thuật vẫn luôn giữ im lặng,