Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Nhấc người đứng dậy, vừa muốn rời khỏi, lúc này A Thuật ngược lại động đậy thân mình, mở mắt ra nhìn cô.
Khi nhìn thấy Đô Đô đang ở bên cạnh, thoáng ngây người.
“Anh tỉnh rồi?” Đô Đô nhìn anh mỉm cười nói, giống như ánh sáng ban mai, vô cùng ấm áp.
A Thuật không lên tiếng, chỉ gật đầu thừa nhận.
“Thật ngại quá, đêm hôm qua uống nhiều, chiếm giường của anh!” Đô Đô nói.
“Không có gì!” A Thuật nói, chậm rãi dời tầm mắt, không nhìn cô, cứ cỏ cảm giác cô như vậy có chút kỳ quái.
“Anh thật sự là một người đàn ông tốt, cùng tôi uống rượu, trò chuyện, nghe tôi kể khổ, không những vậy, trong nhà có một người con gái ngủ say, không những không chiếm tiện nghi của tôi, còn cho tôi ngủ trên giường.”
A Thuật: “…”
Chủ đề này thật không biết nên tiếp lời như thế nào.
Lúc này, Đô Đô liền đứng dậy, tâm trạng giống như trở nên tốt hơn rất nhiều: “Anh muốn ăn gì? Tôi đi làm cho anh!”
“Đều được!” A Thuật lạnh nhạt nói.
Đô Đô gật đầu, cũng không tiếp tục hỏi tiếp, cũng vì cô cũng phát hiện ra, A Thuật không kén ăn, sau đó liền đứng dậy nhấc thân bước về phía nhà bếp.
A Thuật ngồi bất động trên ghế
sofa, vừa mới tỉnh ngủ, chân mày nhíu chặt, ánh mắt nhìn về phía nhà bếp.
“Cái gì cũng không có…” Đô Đô từ trong nhà bếp bước ra, khuôn mặt đờ đẫn nhìn A Thuật.
A Thuật ngồi trên ghế sofa, sau khi nghe lời này của Đô Đô liền đứng dậy: “Tôi ra ngoài mua!”
Đô Đô đứng một bên, có chút thất thần, lúc này cô mới phát hiện ra mục đích mình đến đây chính là chăm sóc cho A Thuật.
“Không, không, không được, vết
thương của anh vẫn chưa khỏi, nhanh chóng nằm xuống giường, tôi sẽ đi mua!”
“Tôi hiện tại đã không còn chuyện gì rồi!”
“Vậy thì cũng không được, đã nói rõ ràng rằng tôi chăm sóc anh, như thế nào lại để anh đi mua chứ, tôi đi, tôi lập tức đi ngay!” vừa nói, Đô Đô liền tìm kiếm túi xách của mình, thay một đôi giày mới, sau đó trong ba mươi giây liền bước ra ngoài cửa.
Chỉ nghe thấy một tiếng cạch vang lên, căn phòng lập tức trở
nên yên tĩnh.
A Thuật đứng im, nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi của cô, khuôn