Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Cậu có biết ai làm A Thuật bị thương không?”
“Là do ai?”
“Lăng Tiêu Vân!”
Nghe đến cái tên này, Hạ Tử Hy lập tức ngây người.
“Hôm nay cô ta đến tìm A Thuật, bị mình mắng đến bỏ chạy!” Đô Đô nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Mắng rất thoải mái đúng không?”
“Rất thoải mái, đem những bất mãn những ngày này đều mắng cô ta!” Đô Đô nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Mình những ngày này đều không tìm A Thuật, đợi lát nữa đến thăm anh
ta vậy!”
“Được, vậy thì lát nữa chúng ta gặp nhau!”
“Được!”
Sau khi tan ca, Hạ Tử Hy liền trực tiếp đến nhà A Thuật.
vết thương của A Thuật, đã dưỡng thương được nhiều ngày, hiện tại có thể xuống giường đi lại rồi.
Hạ Tử Hy nhìn A Thuật: “Bất kể có khôi phục hay chưa, anh đều phải đến bệnh viện thay thuốc!” A Thuật gật đầu đồng ý.
Nhìn dáng vẻ muốn nói lại im lặng của A Thuật, Hạ Tử Hy nhìn anh nói: “Anh có gì muốn nói với tôi sao?”
A Thuật nhìn cô, ngừng lại, sau đó lên tiếng: “Cảm ơn cô!”
Hạ Tử Hy dừng một chút liền bật cười ra tiếng: “Lần này tại sao lại cảm ơn tôi?”
“Cảm ơn cô đã hiến máu cho tôi!”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy liền quay đầu lại nhìn Đô Đô, Đô Đô lập tức lên tiếng: “Là do mình nói đó, mình chính là muốn nói cho anh ta biết, để anh ta không quay về bên cạnh người tiểu tiện nhân kia, để cho anh ta biết ai mới là người đối xử tốt với anh ta!”
Hạ Tử Hy thấu hiểu!
Cô quay đầu nhìn sang A Thuật nói: “Anh không cần cảm ơn tôi, chấp thủ chi lão mà thôi, nếu đổi thành người khác, tôi cũng sẽ làm như vậy thôi!”
“Cô đã cứu tôi hai lần, nếu như có gì cần tôi giúp đỡ, tôi nhất định sẽ làm hết mình!” A Thuật nói.
Hạ Tử Hy gật đầu: “Vậy cũng được, tôi thật sự có một chuyện muốn anh giúp đỡ!”
“Cái gì?”
“Chăm sóc tốt bản thân mình!”
Đôi mắt A Thuật có chút tối sẫm lại, nhìn sang cô, giống như mình đã nghe lầm.
“Tôi không có cách nào liên tục
đến thăm anh, Đô Đô cũng bận rộn với việc