Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Hạ Tử Dục đứng giữa đám người, đôi mắt âm u, đông cứng từng tia lạnh lẽo.
Hạ Bối Nhi…
Lúc này, Mục Cảnh Thiên cũng
bước ra ngoài, khi nhìn thấy Hạ Tử Dục đang bị đám ký giả bao vây, suy nghĩ rằng tin tức báo ngày mai sẽ càng thêm đặc sắc!
Nghĩ đến chuyện này, khóe môi anh không nhịn được nhếch lên một nụ cười.
Nhung nhớ người phụ nữ của anh, vậy thì đây chính là sự trừng phạt dành cho anh ta.
Nếu đổi thành người đàn ông khác, không phải là anh trai trên danh nghĩa của Hạ Tử Hy, có lẽ, sự trực phạt hôm nay cũng sẽ không dừng ở đây.
Điều khiến người khác không nghĩ đến chính là, Hạ Bối Nhi sau lần bỏ chạy đó thật sự đã biến mất.
Cô ta đã biến mất, nhưng để lại hàng tá vấn đề cho Hạ Tử Dục, tin tức liên quan giữa hai người được lan truyền trong vài ngày sau đó mới trờ nên yên tĩnh lại.
Nhưng có điều, Hạ Tử Dục đã mất đi rất nhiều bản hợp đồng, cổ phiếu cũng có biến động.
Tại Hạ gia.
Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân cùng ngồi trên sofa, một bên là Hạ Tử Hy, đối diện là Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên.
“Đối với chuyện này, con tính xử lý như thế nào?” Hạ Thiên lên tiếng.
Xảy ra loại chuyện như vậy, Hạ Thiên cũng không trách mắng anh một câu, còn cho anh đủ tự do để xử lý những chuyện này, hiện tại đến công ty cũng đã bị ảnh hưởng đến, ông không thể không hỏi han đến.
Hạ Tử Hy sắc mặt nghiêm trọng:
“Đối với chuyện này, con nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp!”
“Nghĩ biện pháp? Phải biết rằng hội đồng quản trị sớm đã không thể che dấu được, bọn họ nhất định sẽ nhân cơ hội này cách chức Tử Dục ra khỏi hội đồng quản trị!” Hạ Thiên nhìn anh nói.
Sắc mặt Hạ Tử Dục vô cùng khó coi, ngước đầu, nhìn Hạ Thiên: “Ba…chuyện này con nhất định sẽ xử lý ổn thỏa!”
Hạ Thiên lúc này còn có thể nói được gì chứ?
Cuối cùng chỉ đành thở dài, xoay đầu sang một bên.
Hứa Vy Nhân từ nhỏ đã yêu thương Hạ Tử Dục, những gì nên nói, những gì nên trách cứ bà cũng đã nói, hiện tại cũng không nói nên lời.
Lúc này, ngược lại do Mục Cảnh Thiên lên tiếng.
“Ba, con thấy không bằng nên đem tin tức chặn xuống!” Mục Cảnh Thiên lên tiếng.
Lời này của anh vừa nói ra, tất cả các ánh mắt đều tập trung lên
người anh.
Hạ Thiên cũng nhìn sang anh: “Đem tin tức đè ép xuống?”