Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên, đôi mắt híp lại nhìn anh nói: “Mục tiên sinh, anh đây đang giúp Hạ thị bắt cầu kết nối sao?”
“Như thế nào? Em không thích?”
“Không phải không thích…chỉ là cảm giác có điểm nào kỳ quái mà thôi!” Hạ Tử Hy nói.
Đối với chuyện của Hạ Tử Dục, cô mặc dù không thể nói ra một
cách rõ ràng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được Hạ Tử Dục cùng Mục Cảnh Thiên không hề ưa thích đối phương, hiện tại Mục Cảnh Thiên lại ra mặt giúp anh ấy, không lẽ vì cô sao?
Nhìn sang Hạ Tử Hy, khoé môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười, sau đó vòng tay ôm lấy cô vào lòng: “Chỉ cần có thể bảo vệ được người phụ nữ anh yêu quý, làm chút chuyện này có là gì?”
Nghe đến câu nói này, Hạ Tử Hy mỉm cười, cũng không tiếp tục hỏi cặn kẽ.
Suy nghĩ đắn đo một lát, quyết định nói với Mục Cảnh Thiên chuyện kia.
“Cảnh Thiên…” cô liền dựa sát vào lồng ngực của anh.
“Hả?”
“Em có chuyện muốn nói với anh!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhướng mày: “Đã quyết định nói rồi sao?”
Hạ Tử Hy gật đầu.
“Ok, em cứ nói đi!”
“Thật ra…em không phải con gái ruột của Hạ gia!” Hạ Tử Hy thú nhận.
Dù cho đã biết rõ sự thật, nhưng khi đích thân nghe thấy Hạ Tử Hy nói ra, Mục Cảnh Thiên vẫn có chút đau lòng.
Nhìn khuôn mặt Hạ Tử Hy, trừ có chút đau lòng, còn lại không có bất kỳ biểu cảm dư thừa nào cả.
Hạ Tử Hy nhíu mày, nhìn anh: “Mục tiên sinh, trên khuôn mặt của anh, em không nhìn ra được
bất kỳ biểu cảm kinh ngạc nào cả…”
Lúc này, Mục Cảnh Thiên nâng mặt Hạ Tử Hy lên, nhẹ nhàng xoa nắn: “Sau đó thì sao?”
“Không có sau đó nữa, em chỉ muốn nói cho anh biết mà thôi, bối cảnh thiên kim tiểu thư Hạ thị chỉ là hư danh mà thôi!” Hạ Tử Hy nói.
Mục Cảnh Thiên ngược lại nhếch môi, nhìn vào mắt cô, vô cùng thâm tình: Trong mắt của em, anh là người quan tâm đến những chuyện này hay sao?”
“Bất kể em có phải thật sự là thiên kim của Hạ thị hay chỉ là một cô gái ăn mày, đối với anh mà nói, em chính là Hạ Tử Hy, là Hạ Tử Hy độc nhất vô nhị, là người anh yêu, chứ không phải là bối cảnh sau lưng em!” Mục Cảnh Thiên nhấn mạnh từng chữ nói.
Nghe