Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Nhìn Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân: “Ba me, tôi về trước đây!”
“Cảnh Thiên không có ở nhà, đêm nay con vẫn nên ở đây đi!” Hứa Vy Nhân nói.
“Mẹ, con đi về vẫn còn có chuyện, ngày khác lại về thăm mẹ!”
“Vậy cũng được, đi đường cẩn thận!”
“Được!”
Sau đó Hạ Tử Dục liền cầm theo chìa khoá, đưa Hạ Tử Hy ra ngoài.
Trên xe Hạ Tử Dục lál xe, vẫn
không lên tiếng, Hạ Tử Hy ngồi một bên, cảm thấy không khí có chút đông cứng, liền lên tiếng phá vỡ không khí ngượng ngùng lúc này.
“Anh trai, anh đang suy nghĩ gì vậy?”
Nghe thấy Hạ Tử Hy lên tiếng,
Hạ Tử Dục mới khôi phục tinh thần: “Không có chuyện gì cả!”
“Em nghe nói, Hạ thị cùng An Thị cùng hợp tác khai phá mảnh đất kia đã bắt đầu được thi công!” Hạ Tử Hy hỏi.
“Đúng vậy!” Hạ Tử Dục trả lời, nhìn vô cùng lạnh nhạt, trước đây anh chưa từng có thái độ như vậy.
“Có thể nhận ra được, ba của Nhược Mạn rất yêu thương cô ấy!”
“Đúng vậy!”
“Nhược Mạn