Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Như thế nào? Anh không biết làm sao?”
“Được!” A Kiệt gật đầu, nhìn cô “Anh ra ngoài một chuyến, em cứ ờ nhà chờ, anh rất nhanh sẽ trở về!”
Đô Đô ngẩng cao đầu, không nhìn anh.
A Thuật chuẩn bị bước ra ngoài, khi đến trước cửa liền đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Nếu như anh phát hiện em không ở nhà hoặc lén lút chạy ra ngoài, vậy thì anh sẽ từ chức!”
“Anh…” đợi đến khi Đô Đô quay đầu lại, A Thuật đã khóa cửa bước ra ngoài, Đô Đô tức giận
không thôi, đây rõ ràng chính là uy hiếp cô!
Tức đến mức cầm lấy chiếc gối bên cạnh hung hăng đấm xuống.
Tên đầu gỗ đáng chết, hiện tại đã học được cách uy hiếp cô rồi!
Đợi đó, lát nữa nhất định sẽ ức hiếp lại anh!
Có điều nghĩ đến việc anh đã chuyển mười nghìn vào tài khoản cho cô, khiến cho khóe môi của cô nhịn không được nhếch lên.
Đô Đô lúc này vô cùng ngoan
ngoãn ngồi trên sofa chờ đợi, trong lúc rảnh rỗi liền mở truyền hình, sau đó lấy trái cây từ tủ lạnh, hai chân đặt trên bàn trà, một bên vừa xem truyền hình, một bên vừa ăn táo. Vô cùng hưởng thụ.
Cũng không biết trải qua bao lâu. Chuông cửa bên ngoài liền vang lên.
Đô Đô thoáng ngây người: “Anh trở về rồi?”
“Anh không phải có chìa khóa sao?” Đô Đô hét lên một tiếng, nhưng bên ngoài lúc