Đọc truyện hay tại лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Nếu như không phải nhờ vào ba của anh, có lẽ công ty hiện tại đã thuộc về người khác rồi!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
Nhắc đến chuyện này, khoé môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười, khuôn mặt anh tuấn phủ một tầng sương mỏng: “Muốn đoạt lấy công ty của anh, cũng phải xem bọn họ có bản lĩnh này không…”
Hạ Tử Hy nhìn anh, vươn tay, ôm
chặt lấy anh.
Cảm nhận được sức lực của cô, Mục Cảnh Thiên cúi đầu nhìn thấy đôi mắt của cô nhíu lại: “Như thế nào? Em buồn ngủ rồi sao?”
Hạ Tử Hy nhắm mắt gật đầu: “Đúng vậy, buồn ngủ…”
Mục Cảnh Thiên nhẹ nhàng hôn lấy cô: “ừ, cũng đã khuya rồi, đi ngủ đi!”
“Vâng!
Theo ánh đèn phòng ngủ vừa tắt, Hạ Tử Hy cũng rất nhanh thiếp
ngủ, chỉ là cánh tay ôm lấy Mục Cảnh Thiên chưa từng buông ra nữa phần.
Còn Mục Cảnh Thiên cũng ôm lấy cô, những ngày này, cuối cùng cũng đã được một giấc ngủ ngon.
Ngày hôm sau,
Sáng sớm, Mục Cảnh Thiên rất nhanh đã tỉnh ngủ, khi anh tỉnh dậy, Hạ Tử Hy vẫn đang ngù say, anh mặc dù không biết những ngày này đã xảy ra chuyện gì,
nhưng anh có thể khẳng định được một việc chính là, vào những ngày anh mất tích, cô nhất định đêm không yên giấc.
Cũng giống như anh, biết rõ cô đang lo lắng cho mình, cũng không cách nào yên giấc.
Nghiêng người, nhẹ nhàng hôn lên vầng trán của cô, sau đó nhấc người ngồi dậy.
Sau khi thay quần áo, Mục Cảnh Thiên liền bước ra ngoài.
Khi anh vừa bước ra ngoài, lúc này cũng nhìn thấy cánh cửa bên
kia đang mở ra, Ngưng Tích cũng đang từ trong phòng bước ra ngoài.
“Chào buổi sáng Cảnh Thiên!” Ngưng Tích nhìn anh lên tiếng chào hỏi.
“Cô như