*Chương có nội dung hình ảnh
Đọc truyện cực hay
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Hạ Tử Hy nhìn cô: “Nếu như không phải nhớ chị, em như thế nào mang café đến chứ? Đây chính là café bình thường Mục Cảnh Thiên hay uống, em lén lút mang đến cho chị đó!”
Khả Khả lúc này mới bật cười: “Em như thế nào lại lâu như vậy không có chút tin tức nào, điện thoại cũng không gọi được!” Khả Khả nói.
Chuyện này quả thật một lời khó nói: “Chúng ta tìm một nơi riêng tư nói chuyện?”
“Được thôi, nhưng mà…” vừa đồng ý với Hạ Tử Hy, Khả Khả liền có chút chần chừ, ánh mắt liếc nhìn về phía văn phòng tổng giám phòng thiết kế.
Hạ Tử Hy đưa tay lên môi làm động tác im lặng, sau đó hai người liền âm thầm rời khỏi.
“Nếu như chị bị trừ tiền lương, em nhớ nói với Mục tổng, chị đây là bất đắc dĩ!”
“Chị cứ yên tâm, chị làm việc chăm chỉ như vậy nhất định sẽ thưởng cho chị!” Hạ Tử Hy nói.
“Vậy sao, em cũng cảm thấy như vậy đúng không!”
Hạ Tử Hy gật đầu.
“Vậy cũng nhớ giúp chị nói vài lời, chị không chê nhiều đâu!”
Sau đó hai người đưa mắt nhìn nhau bật cười.
Trên sân thượng, Hạ Tử Hy cùng Khả Khả đều đang đứng trò chuyện.
“Thời gian này em đã đi đâu vậy, điện thoại cũng không nghe máy, người thì biến mất, đột nhiên lại
xin nghỉ phép!” Khả Khả nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Những ngày này đều không cầm điện thoại!”
“Em có biết rằng em vừa xin nghỉ phép, công ty có bao nhiêu lời bàn tán, có người nói em cũng Mục tồng chia tay cho nên rời khỏi công ty, cũng có người nói em cùng Mục tổng kết hôn cho nên không cần công việc, toàn tâm toàn ý trở về nhà làm thiếu phu nhân, khắp nơi vô số các lời suy đoán không căn cứ, may mắn em đã quay trở lại, nếu không thật không biết sẽ đồn đại
thành dạng gì nữa!” Khả Khả nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Xem ra, những ngày tháng em không ở đây, công ty náo nhiệt đến như vậy!”
Còn không phải hay sao.
Vừa nói, Khả Khả liền nhìn Hạ Tử Hy, cứ cảm giác cô có gì không đúng, nhưng lại không cách nào nói nên lời.
“Tiểu Hy,