Hạ Tử Hy gật đầu, ánh mắt nhìn sang Ngưng Tích: “Ngưng Tích, xin lỗi, chúng tôi vẫn còn chuyện phải làm, đi trước đây!”
Ngưng Tích nhìn bọn họ, ánh mắt có chút đờ đẫn.
“Em muốn đi đâu?” Mục Cảnh Thiên hỏi, anh không nhớ rằng Hạ Tử Hy đã nói qua có chuyện phải làm.
Hạ Tử Hy ngược lại mỉm cười:
“Đi tiêu chín đồng tiền!”
Chín đồng tiền?
Mục Cảnh Thiên nhất thời không kịp phản ứng lại.
Ngưng Tích cũng không kịp phản ứng, Hạ Tử Hy ngược lại mỉm cười, kéo tay Mục Cảnh Thiên bước ra ngoài.
Cho đến khi bước đến trước cửa bệnh viện, Mục Cảnh Thiên lúc này mới phản ứng lại.
Anh hung hăng kéo tay Hạ Tử Hy dừng lại nhìn cô: “Vừa rồi em đã nói gì?”
Hạ Tử Hy nhìn anh: “Như thế nào? Anh không đồng ý sao?”
“Em nói chín đồng tiền chính là..”
“Anh nói xem?” Hạ Tử Hy tinh nghịch cười nói.
Giây phút này, Mục Cảnh Thiên gần như đã xác định được đáp án trong tim mình, rõ ràng vui mừng điên cuồng: “Em đồng ý rồi sao? Đồng ý gả cho anh rồi sao?”
Hạ Tử Hy đứng đối diện anh, nhìn dáng vẻ kích động như hiện tại, thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt từ người qua đường:
“Mục tiên sinh, đều là người đã kết hôn qua, có thể khiêm tốn một chút không!”
Đã kết hôn qua, đã kết hôn qua thì như thế nào!
Chuyện kết hôn hai lần, người kết hôn một lần!
Những chuyện này có gì xấu hổ đâu!
Hạ Tử Hy đột nhiên đồng ý, lạl muốn anh như thế nào khiêm tốn, như thế nào có thể che đậy được niềm vui trong nội tâm chứ.
“Hạ