Cũng vì không phải cô thay đổi, mà vì anh ấy đã thay đổi!
“Nói thì dễ, thời gian trôi như nước chảy, chúng ta ai có thể khống chế được nội tâm cùng suy nghĩ của mình chứ!” Ngưng Tích nhàn nhạt lên tiếng, nếu như có thể khống chế được, vậy thì từ ban đầu cô cũng sẽ không lựa chọn con đường này.
“Anh tin rằng, chỉ cần em đồng ý, nhất định có thể!” vừa nói, cánh tay Mục Cảnh Thiên liền rời khỏi mái tóc của cô.
Khóe môi Ngưng Tích nhếch lên một nụ cười chua xót: “Hiện tại, với sức khỏe như hiện tại, e rằng không có tư cách đó!”
Nhắc đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên nhíu mày: “Ngưng Tích, em như thế nào lại có suy nghĩ tiêu cực như vậy?”
“Không lẽ không phải sao? Bệnh tim, không biết khi nào sẽ chết, trừ daddy ra, em thật sự không
biết, bên cạnh em còn có ai bên cạnh!” Ngưng Tích nói.
“Ngưng Tích, không được ăn nói bậy bạ!” Mục Cảnh Thiên lạnh giọng nhìn cô nói: “Trong sinh mệnh của em, ngoài trừ daddy của em, nhất định sẽ xuất hiện một người đàn ông, anh ta sẽ chăm sóc, yêu thương, chấp nhận mọi thứ của em!”
“Ai sẽ yêu một người sắp chết chứ, Cảnh Thiên nếu như chị Tử Hy bất kỳ lúc nào có thể chết đi, anh vẫn sẽ yêu cô ấy chứ?” Ngưng Tích hỏi.
Đối mặt với vấn đề này, Mục Cảnh Thiên sửng sốt trong giây lát.
Có điều, anh không phải nghi ngờ vấn đề này, chỉ là đang suy ngẫm, nếu như Hạ Tử Hy thật sự có thể rời khỏi thế giới này bất kỳ lúc nào, vậy thì…
Không biết vì sao, nhìn thấy Mục Cảnh Thiên chần chừ, trong trái tim Ngưng Tích le lóe lên chút niềm vui, thì ra Mục Cảnh Thiên cũng không yêu Hạ Tử Hy như trong tường tượng.
“Sẽ, bất kể cô ấy như thế nào,
anh đều sẽ yêu cô ấy!” Mục Cảnh Thiên đột nhiên lên tiếng, đáp án này khiến Ngưng Tích có chút bối rối.
Mục Cảnh Thiên ngước mắt nhìn cô: “Nếu như cô ấy thật sự sắp qua đời, vậy thì anh sẽ càng trân trọng từng giây từng phút ờ bên cạnh cô ấy, sau đó thật sự đến ngày đó, anh sẽ cùng cô ấy rời đi…”
Đáp án này khiến