“Vậy cứ quyết định như vậy, đúng rồi Tiểu Hy, hẹn ngày khác gặp mặt ba mẹ con, cùng nhau ăn một bữa cơm, bàn bạc chuyện đám cưới!”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Vâng, vừa đúng lúc chúng cháu lát nữa sẽ ghé về nhà, cháu sẽ nói với bọn
họ!”
“Được!”
Mọi chuyện được quyết định, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên liền quay về Hạ gia.
Sau khi biết được chuyện kết hôn, Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên cũng cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng vẫn cảm thấy vui mừng cho Hạ Tử Hy.
Bọn họ trước đây không quá xem trọng Mục Cảnh Thiên, nhưng trong khoảng thời gian này, ít nhiều cũng đã có thay đổi, nếu
như đây là sự lựa chọn của Hạ Tử Hy vậy thì bọn họ tất nhiên sẽ tôn trọng.
“Tiểu Hy, em nói em đang mang thai sao?” An Nhược Mạn nhìn Hạ Tử Hy kinh ngạc hỏi.
Hạ Tử Hy ngồi một bên, một thân quần áo đơn giản, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo không trang điểm, nhưng nụ cười hững hờ càng khiến cô trờ nên gợi cảm, tao nhã.
Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên vô cùng kinh ngạc.
Chuyện này bọn họ quả thật không ngờ đến, chỉ là nhìn Hạ Tử Hy có chút khác với bình thường, nhưng lại không cách nào nói ra có điểm nào khác nhau, thì ra chính là như vậy.
Cô gật đầu: “Đúng vậy, trước đây không nói ra cũng vì vẫn chưa nghĩ ra nên nói như thế nào, nhưng mà hiện tại, không thể không nói!”
An Nhược Mạn ngược lại có chút kinh ngạc, trực tiếp bước đến ngồi cạnh Hạ Tử Hy: ‘Thật sự không nhìn ra, chỉ cảm thấy em có điểm khác thường, nhưng lạỉ
không nói rõ được!”
Hạ Tử Hy cười nhạt, nghiêng đầu nhìn sang Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên: “Ba mẹ, con thật sự không cố ý, ba mẹ đừng tức giận!”
Kinh ngạc nhiều hơn cả tức giận.
Bọn họ như thế nào lại tức giận được chứ!
Hứa Vy Nhân bước về phía Hạ Tử Hy, ngồi xuống bên cạnh cô: “Không trách được, cũng nhận ra con có điểm khác thường, nhưng lại không nghĩ theo chiều hướng này, như thế nào? Bác sĩ nói như
thế nào, ba tháng đầu vô cùng quan trọng, không thể quá vất vả!”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Con biết, lúc ban đầu thai nhi có chút không ổn định, con sợ không giữ được, cho nên mới không nói với mọi người, nhưng hiện tại đã không còn vấn đề gì khác, ngày kia mới đi kiểm tra, bác sĩ cũng đã nói rằng thai nhi rất khỏe mạnh!”
Nghe Hạ Tử Hy nói toàn bộ câu chuyện, Mục Cảnh Thiên ngồi một bên đau lòng không thôi.
Cho nên Hạ Tử Hy ban đầu không nói chính vì nguyên nhân này sao?
Hứa Vy Nhân cũng có chút đau
lòng: “Đứa trẻ này thật là, bất kỳ chuyện gì cũng tự mình gánh vác, con như vậy làm mẹ đau lòng biết bao nhiêu!”
Hạ Tử Hy cũng cảm ơn Hứa Vy Nhân từ tận đáy lòng, biết rõ rằng cô không phải là con gái ruột của bà, nhưng lại đối xử với cô như người thân, phần tình cảm này Hạ Tử Hy