Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
***
Lục Tiêu An liếc mắt nhìn nah, cũng không nói tiếp chỉ gật đầu: “Nếu đã như vậy, vậy thì tôi đi trước vậy!” đứng dậy, bước ra ngoài cửa.
“Lục tiên sinh!”
Giọng nói của Mục Cảnh Thiên đột nhiên vang lên từ sau lưng.
Lục Tiêu An quay đầu, Mục Cảnh Thiên vẫn ngồi im trên, ung dung bình tĩnh nhìn anh ta: “Trước khi ba của Ngưng Tích đến đây, anh vẫn nên nhanh chóng giải quyết
vấn đề tiền bạc của công ty anh!”
Một câu nói, lập tức khiến cho sắc mặt Lục Tiêu An lập tức thay đổi, quả nhiên Mục Cảnh Thiên đã điều tra anh.
“Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ giải quyết mọi chuyện!” vừa dứt lời, Lục Tiêu An tức giận mở cửa bước ra ngoài.
Sau khi cánh cửa khép lại, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên nụ cười chắc chắn cùng tà mị.
Hạ Tử Hy ngồi chờ trong cửa hàng của Đô Đô.
Lúc này một bóng dáng hùng hổ xông vào.
“Tiểu Hy, thật ngại quá mình đến trễ!” vừa nói, Đô Đô liền ngồi xuống, lúc này An An mang lên một ly nước giải khát mà cô hay uống, Đô Đô vừa nhận được, ngay lập tức nâng lên uống liên tục.
Hạ Tử Hy ngồi trước mặt cô, nhìn cô mỉm cười: “Xem ra sau khi làm trợ lý cho đại minh tinh có khác, bận rộn đến như vậy!”
“Hừ, nào có, chỉ là khá kén người, mình xem như là tạm ổn nhất, mình hiện tại xem như đã hiểu rõ được một điểm, chức vụ trợ lý này không phải người bình thường có thể làm được đâu!”
“Tại sao lại nói như vậy?”
“Nhìn thấy những minh tinh quả thật không xem trợ lý là con người, có thể mệt chết đi được, chính là việc không ngừng được!” Đô Đô nói.
“Cậu hiện tại vẫn có thể dồi dào sức sống như vậy, cỏ thể nhận ra A Thuật cũng không nỡ làm cậu
quá mệt mỏi!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
Đô Đô mỉm cười, vẫy tay: “Tạm ổn, chỉ là thoải mái được một chút!” lời này