Mục Cảnh Thiên chính là muốn làm mọi chuyện đến mức này, dù cho có tiền, nhưng cũng không thể sử dụng như vậy.
“Chuyện này…”
Hạ Tử Hy như đang muốn nói điều gì đó, nhìn sang người đàn ông kia nhưng lại không biết tên của anh.
“Fitch!” anh lên tiếng, giống như biết rằng Hạ Tử Hy như đang muốn hỏi điều gì.
“Ò, Fitch!”
“Cô thử xem!” lúc này, Fitch lấy chiếc váy cưới từ trên người manocanh xuống đưa cho Hạ Tử Hy.
“Bước sang bên kia thử!”
Hạ Tử Hy gật đầu, cẩn thẩn kéo chiếc váy cưới tiến vào bên trong.
Fitch đứng chờ bên ngoài, hai tay bắt chéo trước ngực, luôn tay chỉnh lại quần áo trên người.
“Cảnh Thiên đây chính là đốt tiền
mới đặt làm một chiếc váy cưới đắt đỏ như vậy, tôi thấy anh ta chính là đầu bị cháy hư rồi!” Fitch đứng bên ngoài, từng câu từng chữ không ngừng lẩm bẩm.
Người có thể nói đầu Mục Cảnh Thiên bị cháy hư, xem ra người này cũng không đơn giản, ít nhất quan hệ với Mục Cảnh Thiên cũng không phải bình thường.
Hạ Tử Hy ờ bên trong âm thầm thử váy cưới, cũng không trả lời anh.
“Cô vừa rồi muốn nói gì với tôi?” anh đột nhiên nhớ đến liền lên
tiếng hỏi.
Hạ Tử Hỵ ở bên trong thử váy cưới, cũng vì quá mức cần thận, khi mặc vào cũng có chút không tiện.
“Có cần giúp đỡ hay không?” Fitch ờ bên ngoài nói vọng vào,
“Không cần!” Hạ Tử Hy bên trong dứt khoát từ chối.
Fitch chép miệng, vậy thì bỏ đi, anh vẫn đang chìm trong suy nghĩ của mình.
Qua một lúc sau, Hạ Tử Hy đã