Hẻm nhỏ chỉ rộng hơn hai mét nhưng có rất nhiều người đang tụ tập.
Những người vây quanh đều ăn mặc theo kiểu người hầu, người nào người nấy thân thể cường tráng. Trong đám đông có hai người ăn mặc theo lối quý tộc, còn những người khác bao quanh một đôi nam nữ đó, cả hai đang dùng chân đứng trên một đôi vợ chồng già.
Đôi vợ chồng già này trông không giống người có tiền, quần áo mặc toàn bộ là vải sơ màu đất. Cụ ông còn đi chân đất, cụ bà cũng chỉ có đôi dép cỏ, đoán niên kỷ cũng phải sáu bảy mươi tuổi.
Bên cạnh họ còn có một cái xe kéo, một bánh lăn kềnh ra, rau trên xe rơi vãi tứ tán trên đất, hiển nhiên đôi phu phụ lão này vừa bị người khác đạp đổ xe rau.
Đó là một vụ điển hình việc quý tộc bắt nạt bình dân.
Liễu Bích lần đầu tiên thấy vụ việc như trong phim này, chăm chú nhìn, cũng cảm thấy lạ lạ.
Lúc này Tio đã chạy đến đầu hẻm, Liễu Bích đột nhiên vỗ vai Tio kia, từ trên lưng nhảy xuống, kêu nàng ta dừng chân: "Ây, Tio, ngươi biết hai tên đang đánh người kia không?"
"Đó là Kat và Ryo, chúng cũng biết chúng ta." Tio nắm tay xát xát, bực tức nói: "Bọn chúng thường hay bắt nạt Tiểu thư, bị ta đánh. Tiểu thư, có cần đánh bọn chúng nữa không?"
"Không vội." Liễu Bích cười gian đánh giá Kat và Ryo, đặc biệt để mắt đến chất liệu y phục và trang sức trên người chúng.
Ừm, xem qua là biết ngay con cháu thế gia.
"Tio, nhà bọn chúng ở đây làm nghề gì đấy?"
"Ryo là con tài chính đại thần, Kat là con lễ pháp đại thần, hơn nữa còn là hậu duệ của Bạo Phong Chiến thần."
Liễu Bích chiếu theo sự chỉ điểm của Tio, để ý Kat hơn một chút, nhóc tử này khoảng mười năm tuổi, tóc dài xanh ngọc bích, mặc một bộ giáp bó sát người màu chanh non, mặt mũi trắng trẻo kể ra cũng dễ thương .
Nữ nhân này cũng là hậu duệ của phong hiệu chiến thần, quý tộc của quý tộc.
Liễu Bích hỏi: "Phụ thân nàng và phụ thân ta, ai quan chức cao hơn?"
"Đương nhiên là Browny lão gia rồi." Tio không do dự trả lời: "Lão gia là phó tổng trưởng bộ thống soái của đế quốc, trừ quốc vương và thủ tướng ra thì không ai to bằng."
Ai da, chẳng ngờ cái lão Browny đối với mình lạnh như băng, lại là nhân vật số ba của P"Linding đế quốc. Vậy thì tốt rồi, cái việc tốt này làm không sợ phiền phức nữa.
Liễu Bích quyết định, chỉ vào hẻm nói: "Tio, xông vào đi, giúp ta giáo dục bọn chúng."
"Được!" Tio hét lớn một tiếng, múa vuốt lao vào: "Kat và Ryo, Tiểu thư gia bảo ta giáo dục bọn ngươi."
Bịch! Bịch!
Nàng ta cào liền mấy phát, trong lúc bất ngờ, đã thu dọn sạch sẽ mấy tên gia đinh vòng ngoài, sau đó cùng bọn gia đinh đó chiến đấu, có thể nói, Tio tay bo chân đất ngược đãi mấy người to khỏe, mái tóc dài màu hạt dẻ hươ qua hươ lại.
Kat không đánh đôi phu phụ già nữa, quay đầu nhìn Liễu Bích: "Ồ? Mercury, không phải ngươi chết rồi sao?"
"Tiểu thư ta chưa chết."
Liễu Bích đứng đầu hẻm, cười nhạt nhìn bọn chúng: "Kat, thân là hậu duệ của phong hiệu chiến thần, ngươi làm sao lại bắt nạt người già thế kia? Đúng là làm mất mặt ông tổ nhà ngươi. Mau tha cho bọn họ, nếu không ta bảo Tio đánh cho ngươi một trận."
Kat cười: "Hừm, Mercury, ba năm trước Tio đánh bại được ta, nhưng lúc đó ta chỉ là bạch y võ chiến sĩ cấp một. Hiện tại..."
Ả rút dây chuyền đang đeo trên cổ, trên dây có một khối kim loại màu xanh lam to bằng một nụ hồng, ả cầm quả kim loại trong tay, cười lạnh: "Hiện tại ta đã là hồng y võ chiến sĩ cấp hai."
Hỏng rồi, thất toán a, Kat không ngờ lại là chiến sĩ, lại còn cấp hai nữa.
Liễu Bích còn chưa thấy năng lực của chiến sĩ trên đại lục Rusiten, nên trong lòng cũng lo lắng, tim đập thình thịch. Nàng là đạo chích, không phải anh hùng, kiếp trước thấy việc bất bình can thiệp rồi hy sinh, Liễu Bích vẫn còn yêu cái mạng nhỏ của mình lắm.
Ngay lúc đó, Tio nói oang oang: "Tiểu thư, không sợ, hôm nay ta đã đánh ngã hai tay võ sĩ cấp hai trong trang viên đấy."
Vừa nói Tio không để ý đến những gia đinh, lao tới Kat.
Liễu Bích kinh ngạc, chẳng lẽ những võ sĩ trong trang viên Michael" Jeans bị đánh hôm nay cũng là đấu sĩ? Nếu như thế, Tio...
Trời ạ, cái ký ức ngốc nghếch của Mercury, không biết bỏ qua bao nhiêu tin tức quan trọng.
Lúc bấy giờ Kat nhìn chằm chằm Tio, hai tay nắm chặt quả kim loại đưa ra trước ngực. Chỉ thấy trên tay ả đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng màu lục, nhìn kỹ lại, ánh sáng phát ra từ quả cầu kim loại, sau đó quả cầu như một tổ hợp máy móc bắt đầu biến hóa, nháy mắt biến thành một chiếc rìu chui cầm đầu của một con trâu đất.
"Biến hình vũ khí!" Liễu Bích buột miệng.
Tio cũng hét: "Tiểu thư, ả có thánh khí, ta liều với ả đây."
Thánh khí... thánh khí... Liễu Bích đột nhiên nhớ ra, trước đây không biết ai đã từng nói với Mercury, sức mạnh của một vị đấu thần là sự kết hợp của ba bộ phận, chiến khí hay pháp khí của bản thân, sủng vật (thú nuôi) và