Lợi dụng lúc Tio không để ý, Liễu Bích đút thánh khí vào túi, quay người tán thưởng: "Tio, hôm nay ngươi làm không tồi, tí về cho ngươi ăn hai thứ kia."
"He he, có ăn rồi có ăn rồi, vú tươi nướng!" Tio tuy mặt mũi sưng phồng, trên người đầy vết thương do giao đấu, nhưng nàng ta không để ý, lại còn cao hứng nhảy choi choi, như đứa trẻ được quà.
Ngay lúc đó bông hoa đầu tiên trên ngực Liễu Bích có động tĩnh, thân hoa run run, cánh hoa từ từ xòe ra.
Đó là phần thưởng của việc nàng cứu hai lão già. Bách Sắc Hoa lại tiến bộ rồi.
Trừ nhụy hoa, hiện tại đóa hoa đầu tiên cánh đã nở trọn vẹn, thân hoa len lỏi qua vòng sát nách nàng.
Chờ đến lúc nhụy hoa cũng nở ra, Liễu Bích có thể nói là tu luyện thành công cảnh giới đầu tiên của Bách Sắc Hoa.
Cảm thấy ngực mình biến hóa, trong lòng Liễu Bích tràn trề hạnh phúc, nàng đưa tay ra, dùng nụ cười thân thiện nhất nói: "Hai vị lão nhân gia, các vị không phải sợ nữa, ta đã đuổi bọn chúng đi rồi."
Vừa rồi vợ chồng lão già đã chứng kiến từ đầu đến cuối, đã nghe thấy từ đầu đến cuối, bọn họ nắm lấy tay Liễu Bích, khom người cúi chào: "Chiến thần Michael tôn quý trên trời, sự cao quý của tiểu tước ngài cũng bằng với tổ tiên của ngài là Shigeru rồi."
Bọn họ thành khẩn cảm tạ, nhưng ánh mắt nhìn Liễu Bích có chút nghi vấn.
Nghe nói Mercury là một ả ngốc cơ mà? Nhưng thiếu nữ tóc lam trước mắt chắc chắn không phải là ngốc. Hơn nữa nhìn nụ cười thân thiết của nàng, khuôn mặt tiêu sái, hiền hậu, rõ ràng là một thiếu nữ quý tộc tâm địa thiện lương.
"Các vị quá khen rồi, ta chỉ là một người bình thường, chẳng qua là không chịu nổi bọn quý tộc bại hoại thôi."
Liễu Bích sờ sờ quả trứng kim loại trong túi, trong lòng cũng sốt ruột rồi, nàng vẫn còn chưa nhìn kỹ món bảo vật này, làm gì có công phu tám nhảm với lão già này?
Nàng cười: "Hai vị mau về nhà đi, ta phải đi mấy chỗ nữa, xem có người nào cần ta giúp đỡ không."
"Chiến thần bảo hộ, Mercury, Tiểu thư đúng là một người tốt!"
Liễu Bích rút một viên trân châu trong túi ra đưa cho hai người: "Sau này nếu có phiền phức gì thì mang cái này đến trang viên Michael" Jeans tìm ta, ta nhất định sẽ giúp các người."
Làm việc tốt a, phải như nước chảy không ngừng, đầu tư dài hạn. Lão già này, bà già này nhìn cái biết ngay nhất định là tầng lớp dân nghèo nhất ở thành Mercury, không ít lần bị bắt nạt, sau này nhất định cho Liễu Bích nhiều cơ hội làm việc thiện.
"Được rồi, Tio, chúng ta đi thôi."
Lúc này đã là xế chiều, ánh hoàng hôn phía sau lưng Liễu Bích hắt xuống con hẻm nhỏ, khiến hình ảnh nàng trong mắt hai lão già càng cao lớn vô cùng, quả là sáng chói như vị nữ thần trong truyền thuyết.
Lúc này lão già nghẹn ngào: "Tiểu thư Mercury, lão nhất định sẽ nói với tất cả mọi người, ngài không phải là ả ngốc ở thành St. Lubin, mà là sự thánh khiết của thành St. Lubin."
Sự thanh khiết của thành St. Lubin? Biệt hiệu này không tồi. Liễu Bích nhảy lên lưng Tio.
Trộm nhìn quả trứng kim loại trong túi, chỉ thấy nó to bằng quả trứng gà, màu xám sẫm, vỏ là nhiều lớp kim loại xếp dày đặc lên nhau, trên đó còn có một lỗ nhỏ.
Nhìn thế nào Liễu Bích cũng cảm giác thứ này như có linh tính, một cảm giác kỳ lạ truyền tới hấp dẫn nàng.
Đây là pháp bảo ở thế giới này hay còn gọi là thánh khí, Liễu Bích đập vào vai Tio, nói: "Về nhà, đi tìm ca ca ta."
Vào đến trang viên, đúng lúc Toya đang chuẩn bị tham gia tửu yến, lại bị Liễu Bích giữ lại ở cửa.
"Cái gì? Muội muốn hiểu chi tiết về pháp khí thánh khí à?" Toya kinh ngạc nhìn Liễu Bích: "Được rồi, để ta nói ngắn gọn một chút."
Toya gỡ dây chuyền trên cổ, trên đó cũng có một khối hình thoi nhỏ, giống với cái của Kat, nhưng bề mặt nó không nhẵn mà có nhiều hình đục hoa văn, thêm vào đó, trên khối hình thoi có bốn lỗ nhỏ.
Trừ những điều đó, quả cầu của Kat màu xám sẫm, còn của Toya đỏ như lửa.
Toya bảo Liễu Bích chú ý xem, chỉ thấy tay hắn phát ra hỏa quang, ngọn lửa thuần thanh, nhiệt độ hiển nhiên không thấp. Hắn một tay cầm khối hình thoi, một tay nhanh nhẹn đưa ngọn lửa tới gần.
Liễu Bích chăm chú nhìn, chỉ thấy ngọn lửa thuận theo những lỗ nhỏ trên khối thoi tiến vào bên trong. Chớp mắt, khối hình thoi phát ra ánh sáng mạnh mẽ, rồi như một tổ hợp máy móc, biến thành một bộ khiên đỏ như lửa, có những sợi xích nhỏ len qua lưng và đeo vào tay của Toya.
"Đây là Hộ khí của ta, hộ thủ của Michael" Jeans. Nó là một bộ phận trong chiến giáp của tổ tiên chúng ta."
Nói xong Toya hét một tiếng: "Thiên Khinh Hỏa Vụ!"
Hắn đưa tấm khiên vào khoảng không trung, một luồng hỏa ảnh vô hình tạo ra khí bốc lên, liền vỡ thành nhiều điểm nhỏ, như hỏa vụ băng đăng của thần tiên lả chả rớt xuống.
"Ầm!" một tiếng, tảng đá vỡ vụn.
"Đó là uy lực kết hợp giữa thánh khí và đấu khí. Tuy nhiên thánh khí cũng có đẳng cấp, đẳng cấp của nó tương đương với đấu khí, cũng gồm Hộ khí, Thuật khí và Vũ khí, chịu sự hạn chế của đấu khí. Đại ca như ta là lục y đấu sĩ chiến khí cấp ba, còn cái này là thánh khí thuộc cấp Hộ khí cấp năm, vì thế thực lực của ta làm giảm sự phát huy của thánh khí, chỉ có thể khiến nó phát huy thực lực của thánh khí cấp ba. Nhưng ngược lại, thánh khí