Thời gian ba ngày nhanh chóng qua đi. Trong ba ngày này Băng Tuyết Tộc Jame thay Liễu Bích tìm hiểu được rất nhiều tin tức hữu dụng, Liễu Bích sau đó cũng truyền tin tức cho đại ca Toya để bắt đầu chuẩn bị cường hóa huấn luyện.
Ngày thứ ba, tất cả các tân học sinh đều tụ tập tại quảng trường Đấu Pháp, hơn nữa lại phân tổ dựa theo ngôn ngữ. Liễu Bích và tất cả các đệ tử nói ngôn ngữ của Rusiten đại lục được phân vào đội thứ hai. Rất tình cờ, Loran hay còn gọi là ma đầu Steven kia lại đứng ngay sau Liễu Bích.
“Bạn học Mercury, xin chào. Xem ra chúng ta chẳng những là hàng xóm, hơn nữa lại cùng tổ đội ha!” Steven ở sau lưng Liễu Bích nhẹ nhàng nói.
“Thật sao? Cái này cũng không nhất định à!” Liễu Bích cười cười nhưng trong lòng thầm nghĩ, nàng rốt cuộc có bị nhận ra hay không? Chết tiệt, từ nay về sau trong lúc che mặt nhất định phải ẩn nhãn quang.
Ở phía sau Steven cũng suy nghĩ, nàng rốt cuộc có phải là vị đấu thần kia không? Trong lúc huấn luyện nhất định phải tìm cơ hội để thử nghiệm một chút xem sao.
Hai người ai cũng đang suy nghĩ nên không nói lời nào.
Lúc này Liễu Bích thấy được cách nàng không xa bên cạnh Toya có kẻ đang rất cao hứng, trong trí nhớ của nàng thì chính là vị bằng hữu trong khảo thí, Lục Lạc – Thất Minh tộc. Xem ra vị tiểu bằng hữu đen xì này là phần thứ hai của báo cáo rồi.
“Các vị tân học sinh, nín cái miệng thối hết lại đi!” Một cường hán bợm trợn, mặc chiến giáp màu đen đi tới phía trước quảng trường, thanh âm giống như sấm sét.
“Ta là giám thị của trường tên Odlins. Bất quá có rất nhiều đệ tử đều gọi ta là Hắc Ám Ma Đầu, ta cũng rất thích cái biệt danh này, các ngươi cũng có thể gọi ta như vậy. Nhưng mà ta tin tưởng rằng, không lâu sau các ngươi sẽ phát hiện ra cái tên mặt đen chết tiệt trước mắt này so với ma quỷ còn kinh khủng hơn!”
Giám thị trường lần đầu tiên đối thoại làm cho chúng đệ tử đều có dự cảm không hay.
“Ta rất ghét nói nhảm! Từ giờ trở đi bảo người hầu của các ngươi chạy về túc xá, sau đó chạy vòng quanh Huyền Vũ Đảo mười vòng. Ngươi!” Hắn chỉ vào một đệ tử trước mắt: “Đi theo ta! Ta cảnh cáo các ngươi, kẻ nào trong quá trình huấn luyện dám sử dụng đấu khí hay dùng một ít tự nhiên pháp lực, ta sẽ khai trừ kẻ đó!”
“Đấu thần phù hộ, không dùng đấu khí à? Ta chết chắc rồi!”
Các đệ tử không rõ tình huống đều than thở ai oán. Bất quá cũng có một ít đệ tử ‘tự tin’, những người này sau khi nghe xong tin tức đều khá tự tin vì bọn họ đều đã chuẩn bị khá tốt rồi.
Vòng quanh Huyền Vũ Đảo một vòng đại khái cũng là khoảng cách khá xa, Liễu Bích cũng không biết rõ chi tiết. Bất quá, nhìn vào bản đồ học viện và cảnh tượng trước mắt làm nàng phát hiện ra, nếu nói Huyền Vũ Đảo là một người khổng lồ thì ba ngàn tân sinh xếp thành một hình dài cũng giống như một sợi lông chân trên người đó vậy.
Odlins một mặt giơ tay lên đầu, một mặt lớn tiếng tuyên bố quy củ. Rất đơn giản, Huyền Vũ Đảo hình mui rùa tại tứ chi đảo đều có hai người đứng làm trạm trung chuyển. Mỗi đệ tử chạy đến nơi này đều lấy được một cái kí hiệu dán lên người, lấy được bốn mươi cái tiêm thiêu thì chứng minh hắn đã chạy xong hết mười vòng rồi. Bất quá, trên đường sẽ có rất nhiều giám thị bí mật kiểm tra chúng đệ tử có dùng đấu khí hay không. Một khi bị phát hiện sử dụng đấu khí, lập tức khai trừ!
Hắc Ám Ma Đầu dẫn mọi người chạy một vòng để cho chúng đệ tử nhận ra đường chạy, rồi hắn ngồi ở vạch xuất phát trên quảng trường, giơ một cái hình bàn tay lên. Hét lớn một tiếng.
Cái này không phải là Kim hệ pháp khí hay sao ?
Không có đấu khí trợ giúp, một vòng qua đi thể chất của các đệ tử lập tức được phân ra cao thấp. Đại đa số ma pháp sĩ đều ở lại phía sau, mà Liễu Bích ở phía trước cũng không quá khẩn trương. Thủy chung Steven vẫn chạy theo cạnh nàng.
“Mercury, bạn từ phố cảng Dan đi thuyền tới học viện phải không?” Steven hỏi.
Liễu Bích thuận miệng đáp: “Toàn bộ tân học sinh của khu vực P’Linding đều đi thuyền từ phố cảng Dan đến đây.”
“Ồ, vậy bạn có đến phố cảng Dan sớm không? Có thấy tràng kinh tâm động phách khi quần mãng vây thành không?”
“Có thấy, ta lúc ấy ở hạ thất dưới mặt đất. Loran, bạn có thấy không?”
“Ta à? À à, cũng thấy được!”
Hai người cứ như vậy, một mặt thì thử thăm dò, một mặt thì cứ chạy, vòng hai rồi vòng ba… chạy đến vòng năm sắc trời đã hơi tối rồi. Liễu Bích nhờ có Bách sắc thần công nên không mệt tí nào, mà có mặt Steven ở đó thì giống như nàng ăn phải hột mít sống.
“Bạn học Loran xem ra khí lực của ngươi không đủ rồi, vì thế không nên chạy nhanh như vậy nữa, ta đi trước đây!” Liễu Bích rồi đột nhiên tăng tốc một chút bỏ lại Steven ở phía sau.
“Nàng ta khoẻ thế nhỉ?!” Steven muốn đuổi theo Liễu Bích nhưng lực bất tòng tâm, hắn nhìn theo bóng lưng Liễu Bích rồi mỉm cười, đột nhiên hô: “Này, hình như thể chất của ngươi so với nữ nhân tu luyện đấu khí thì khỏe hơn nhiều!”
“Thân thể ta bị người ta cải tạo