Liễu Bích chấn động, Dyland dùng chính mình đưa vào thánh linh? Đây là cái gì? Hắn còn có thể khởi tử hồi sinh sao?
“Tới cùng là xảy ra chuyện gì?” Steven nhíu mày hét lớn.
Bob vội la lên: “Ta không hiểu luyện kim thuật nhưng ta nghe được hắn nói với một người có thiết câu thủ, hắn không có chết dễ dàng như vậy được, nhưng khi hắn chết mà sống lại thì phải trả giá lớn vô cùng. Sau khi sống lại thực lực cũng sẽ phi thường kinh khủng, ít nhất cũng là cấp tám võ hoàng!”
Đáng chết, Bob cũng là một siêu cấp cường giả mà còn nói hai chữ ‘kinh khủng’, vậy tới cùng Dyland có cái bí mật gì?
Luyện kim thiên tài thật sự làm cho người ta vừa thống hận vừa kính nể.
Liễu Bích cúi đầu nhanh chóng tính toán loại, lập tức chỉ bọn họ: “Sophie đang tới đây, các ngươi lập tức rời đi, ta đi thu thập tàn cuộc.”
Bob lại nhíu mày, thầm nghĩ ‘Nha đầu này là người phương nào? Trên người không có chút khí thế của cường giả, thậm chí ngay cả cảm giác một ít khí bình thường cũng không có tồn tại mà lại dám cùng ta nói chuyện như thế. Mặc dù bản thân gặp rủi ro nhưng ngày trước ta cũng là uy danh hiển hách, tung hoành thiên hạ hiếm có nhân vật địch nổi, cho dù là Sophie cũng phải tôn trọng ta, còn có người đeo mặt nạ kia cũng chưa tới cấp tám đấu thần thì dù có nói cũng không phải cần thiết.’
Nghĩ vậy hắn “hừ!” một tiếng, ngậm miệng không nói.
Liễu Bích để tất cả vẻ mặt của Bob vào trong lòng. Dù biết hắn có thực lực siêu quần, cũng nhất định là có một thân kiêu ngạo.
Nhưng, bây giờ phải để cho hắn nghe mình.
Trong tay Liễu Bích ám xuất một đóa Tường Vi, trầm giọng nói: “Còn không mau cút, chờ cái gì nữa?”
Bob vừa muốn há mồm phản bác đột nhiên cảm thấy bên trong bụng có một loại cường đại lực lượng có thể cực mạnh bộc phát ra, hắn vội vàng dùng toàn lực đấu khí của bản thân để áp chế, hiển nhiên là không có hiệu quả, bức hắn phải bộc phát toàn bộ đấu hồn lực toàn lực chống đỡ, nhưng kết quả thu được quá nhỏ.
“Chẳng lẽ Dyland làm cái gì trên cơ thể mình sao?”
Ý niệm tuyệt vọng trong đầu hắn sinh ra, bỗng cỗ lực lượng có tính nổ mạnh kinh khủng đó đột nhiên biến mất như chưa từng xuất hiện.
Cỗ lực lượng kinh khủng chợt tan biến khiến Bob giật mình, vừa rồi đột nhiên xuất hiện có thể là có người đánh lén, nhưng trong lúc bản thân hắn toàn lực chống đỡ thì lực công kích đó đột nhiên lại biến mất, chính mình thủy chung cũng không có cảm giác tới rốt cục là ai đã công kích. Địch nhân kia quá kinh khủng, thực lực cũng thật đáng sợ.
Liễu Bích ở đối diện cười lạnh một tiếng: “Ta có thể trong lúc nhấc tay cứu ngươi, cũng có thể chỉ nhìn một cái là gϊếŧ ngươi! Vừa rồi ta trừng phạt ngươi vì không tôn trọng ta, ngươi không có cơ hội thứ hai đâu, bây giờ lập tức mang theo con cái của ngươi rời khỏi Huyền Vũ đảo.”
Steven mặc dù chẳng biết hai người trong lúc đó đã xảy ra cái gì, nhưng hắn hiểu rõ tình hình của cha mình, cũng đã thấy ánh mắt khinh thường của cha vừa rồi. Hắn bị câu ‘Chỉ tay một cái gϊếŧ ngươi’ làm cho sợ hãi, lập tức giữ chặt tay của cha, hai đầu gối quỳ xuống đất cung kính nói: “Miện hạ tôn kính, xin hãy tha thứ cho sự vô lễ của cha ta, cha cũng không rõ thực lực siêu phàm của người nên…. Ta đại biểu cha ta hướng ngài thành khẩn xin lỗi!”
Liễu Bích đạo mạo một lời không nói, tựa hồ rất tức giận, kỳ thực trong lòng nàng đã sớm cười lăn lộn ‘Tiểu tử, ngươi có biết được vừa rồi ta trực tiếp tống một đoá thuốc nổ vào trong bụng Bob sau đó dẫn nổ. Bất quá thực lực của Bob thật quá mạnh, dùng một chút đấu khí còn sót lại chi trì trong chốc lát, cuối cùng hẳn là đã dẫn động đấu hồn thực lực cường đại, ta không chịu được tự nhiên phải thu tay về, a a…’
Bob bị tình cảnh vừa rồi làm cho sợ ngây người, phải biết rằng bọn họ là nhân vật đẳng cấp hạng nhất, cao thủ so chiêu cao thấp cơ hồ chính là sinh tử trong một sát na, chính mình vừa rồi căn bản là đứng bên bờ vực của sinh tử, thật sự trong lòng còn sợ hãi, tự nhiên cũng nhận định thực lực của Liễu Bích vượt xa mình.
Hắn đối với Liễu Bích có chút khom người gật đầu, chỉ là một loại phương thức mềm mỏng không mất thể diện, bất quá hắn lại lập tức lắc đầu.
“Bằng hữu cường đại, ta biết thực lực của ta bây giờ có thể sẽ chỉ làm ngươi thêm phiền toái, nhưng ta chưa thể chạy được. Max và Ann còn trên Địa Cung Sơn, ta tuyệt sẽ không bỏ lại thánh thú, càng sẽ không bỏ lại thánh thú mà mẫu thân Hera lưu lại.”
Liễu Bích tâm niệm thay đổi thật nhanh: “Như vậy cũng tốt, lạc đà gầy còn to hơn ngựa béo, Bob cũng có thể trợ lực!”
Liễu Bích đưa tay ra sau lấy ra mấy bộ quần áo đưa cho hai người: “Xem ra ngươi là người tốt, còn con trai và con gái của ngươi đối với ta cũng tôn kính, ta đồng ý cho các ngươi lưu lại. Bất quá, các ngươi phải lập tức dịch dung, khi Sophie đến thì tuyệt không để cho mụ ta nhận ra các ngươi, dù sao trước mắt các ngươi cũng không thích hợp hiện diện.”
Bob sửng sốt, sau lưng một người có khả năng tàng nhiều đồ như vậy sao? Quả nhiên là cao nhân làm việc, cao thâm khó lường!
Thời gian gấp gáp, đối mặt với cường thế của Liễu Bích, hắn cũng không ngẫm nghĩ nữa. Lúc này Liễu Bích lại lấy ra một đóa Chung Hoa đặt trước mặt phụ tử hai người, biến lớn rồi lớn tiếng nói: “Đi lên, ta mang hai ngươi tới Địa Cung Sơn, một mặt đi, một mặt các ngươi dịch dung.”
Tinh Diện: “Đây không còn việc của ta, ta đến giúp Bác Bì đây!”
Sau đó lăng không nhẹ nhàng một cách kì lạ.
Bốn người ngồi lên Chung Hoa, cả thiên địa tựa hồ bị phóng lớn vô số lần, Steven biết Liễu Bích không tầm thường nhưng giờ phút này chỉ cảm thấy kinh ngạc, mà Bob còn cảm thấy kinh hãi không thôi.
“Đây… đây là…”
Liễu Bích không có tinh lực giải thích, toàn bộ tinh thần lực của nàng đều dùng đề điều động Chung Hoa, bất quá cử động này trong mắt phụ tử hai người thật sự quá bình thường, đây mới là phong phạm vốn có của cao nhân.
Người khác Liễu Bích có thể mặc kệ, nhưng Bác Bì thì không thể xảy ra việc ngoài ý muốn, chính mình cũng phải tới đó. Nếu thật có nguy hiểm gì không thể đoán trước, vậy mặc kệ người khác thế nào, lập tức mang theo Bác Bì, Lư Mục ngồi lên Chung Hoa chạy trốn.
Steven và Hera một mặt giúp Bob dịch dung, một mặt nói: “Cha, không cần kinh ngạc như thế, thực lực của vị miện hạ này siêu phàm quá tưởng tượng của người rất xa, mới vừa rồi ngài nhấc tay là phá giải phong ấn của Sophie, mở khóa trói buộc cha.”
Bob khẽ nhếch miệng, cả kinh nói: “Miện hạ, ngài có thể dễ dàng phá giải phong ấn của Sophie? Thất kính! Mới vừa rồi Bob đã mạo phạm!”
Bob cũng là đấu thần cấp bậc cao thủ, nhưng hắn tự biết chính mình tuyệt đối không mở được phong ấn của Sophie.
Phong ấn, càng huống chi là cái gì ‘nhấc tay một cái’, ‘dễ dàng’ giải trừ.
Liễu Bích không kiên nhẫn phất phất tay.
Steven lại nói: “Hơn nữa tại cảng Dan, ngài còn bức Lưu vân liên đoá cấp chín của Severos nhận chủ để cứu con.”
Bob nuốt ực một cái ‘Trời ạ, thật có người cường đại như thế tồn tại sao? Đây là ai? Một khắc trước phỏng chừng chỉ là giáo huấn mình một chút, nếu….’
Bob không dám nghĩ tiếp, bây giờ hắn đã rất sợ hãi!
Chính mình trước kia thật sự là ếch ngồi đáy giếng.
Bất quá, bên người mình có người cường đại như vậy thì cho dù Dyland có sống lại cường đại thế nào cũng không cần quá mức lo lắng. Thật lâu sau hắn mới bình tĩnh thoát khỏi tâm tình chấn động, ngồi ở Chung Hoa cúi mình nói: “Đại ân đại đức của miện hạ, phụ tử ba người chúng tôi không khi nào quên, ngày sau nhất định sẽ báo đáp!”
“Hừ, báo đáp?”
Liễu Bích lại ra vẻ cao thủ thần bí, khinh thường nói: “Ngươi có cái gì đáng giá cho ta sao? Con trai của ngươi đã báo đáp ta rồi!”
Bob sửng sốt nhớ đến cơ thể cường tráng của con trai mình, cùng vẽ anh tuấn tiêu sái, ngoại trừ cái cơ thể rắn rỏi từ con trai của mình còn có cái gì có thể đả động một cao nhân như thế?
“Cha, không nên hiểu lầm!” Hera nói nhẹ tới Bob: “Ca ca không phải như thế”
Steven từ sắc mặt của cha đã nhận ra Bob đang suy nghĩ cái gì, sắc mặt hắn có chút e ngại, thấp giọng nói: “Tại cảng Dan, mặc dù con và Hera muội thành khẩn lấy nhục thực trao đổi với miện hạ, nhưng đáng tiếc miện hạ cũng không thèm đế ý. Con và Hera chỉ dùng tới năng lực tình báo của Max và Ann mới có thể đổi được sự trợ giúp của miện hạ. Miện hạ thật sự là một vị cường giả thiện lương.”
Bob lại suy tư cái gì đó, rồi gật đầu: “Nguyên lai là như thế. Miện hạ, tính mạng của phụ tử chúng ta cũng không thể so với tình báo…”
Ý ngươi là sao? Ngươi là có ý tứ gì? Liễu Bích phất tay cắt đứt lời hắn nói: “Bớt nói nhảm đi, chúng ta tới nơi rồi, ngươi cứ tiếp tục dịch dung đi.”
Sau đó lập tức tĩnh lặng, bây giờ phụ tử Bob thật sự không dám có nửa điểm chống đối với Liễu Bích.
Địa Cung Sơn lúc này theo việc Dyland hộc máu mà chết thì thế cục nghịch chuyển một bước tương đối quỷ dị.
Các trợ thủ của Dyland thấy chủ nhân đã chết như phát điên lên muốn báo thù cho Dyland, mà cao thủ thánh giáo chiến đấu cùng bọn chúng cũng mừng rỡ nhìn thấy đối thủ bối rối liều mạng.
Dyland đã chết, nhiệm vụ của Blossom đã hoàn thành hơn phân nửa, hắn cùng Spartzow đứng nhìn, trên mặt lộ ra sắc thái dễ dãi. Đây hiển nhiên là phản ứng tự nhiên của bọn họ.
Nhưng Cư Nha cùng Hủ Thi hai người lại vội vã chạy trốn.
“Lão bằng hữu chạy đi đâu? Chúng ta còn chưa phân thắng bại mà!”
Bác Bì tâm trạng nghi hoặc, mấy tên tiểu tử của thánh giáo kia căn bản là không đủ lực dọa chạy Cư Nha cùng Hủ Thi, mà bọn họ lại không sợ mình cùng Hoán Cốt, Lư Mục và Tinh Diện vậy vì sao khi Dyland vừa chết thì bọn họ lại chạy trối chết nhỉ?
“Ai gϊếŧ Dyland? Hỗn đản!”
Thiết thủ câu của Hủ Thi liên tục huy động, cả giận nói: “Chó chết, không gϊếŧ ngươi ta chạy cũng không thoát. Tốt, liều mạng! Xông lên!”
Móng tay hắn dài ra gấp mấy lần giống như hàng trăm móc câu đang huy động, hơn nữa theo một tiếng quát lớn móng tay của hắn càng ngày càng dài ra, cũng ngày càng mềm mại, trong chớp mắt đã như mười dải màu trắng bay lượn trước người hắn.
“Muốn liều mạng sao? Tốt, ta