Bốn người đi từ Vân Đô, thẳng tiến về phía đông bắc, mục đích của bọn họ là rừng rậm Bạch Cốt trong sơm mạch ma thú. Trong rừng hầu hết là ma thú tam giai hoặc tứ giai nhưng mục tiêu mà Mặc Vô dinh ra cho bọn họ là lấy được ma hạch của ma thú cấp bậc cao nhất trong rừng Bạch Cốt, thất giai ma thú.
Trên đường đi, Mạc Tuyết nói một chút về Công kích tinh thần, nói loại pháp thuật này đến cùng là có nguyên lí gì, cũng chỉ nói ma pháp hệ tinh thần của nàng chỉ có thể khiến cho người khác nhìn thấy ảo giác, mà rốt cục nhìn thấy cái gì, chỉ có Lệ Vô Ngân mới biết được. (Ta cá là Vô Ngân thấy Lạc Lạc. Mọi người nghĩ sao?)
Đối mặt với Lệ Vô Ngân một thân hàn ý, Đông Phương Ngạo tuy là tò mò nhưng một đôi con ngươi lạnh lẽo như hàn băng kia khiến cho người ta có cảm khác hàn khí bức người, không dám tiến đến mạo phạm.
Mà Lệ Vô Ngân dọc đường một lời cũng chưa nói, ngẫu nhiên ánh mắt gặp nhau với Sở Lạc Lạc nhưng rất nhanh chóng rời đi.
Khi ba người tham gia thi đấu tuyển chọn, sau khi đánh một trận xong, bất luận thắng hau bại đều rời khỏi cuộc đấu. Lệ Vô Ngân tuy rằng thua nhưng dưới lời kể lại của Sở Lạc Lạc thì Mặc Vô biết hắn cũng thành công thay đổi Băng Chi Phá, coi như là hoàn thành bài kiểm tra lần này.
Một tháng sau đó, Mặc Vô truyền thụ cho bọn họ một số pháp thuật cao cấp. Sở Lạc Lạc và Đông Phương Ngạo đối với chiêu thức mà Mặc Vô truyền thụ đều nắm giữ không tồi, cũng đã cải tạo nó đến một trình độ nhất định. Nhưng không biết có vì thu ở trận đấu mà cảm thấy nhục nhã không mà Lệ Vô Ngân lại gặp bình cảnh* ở chiêu thức mới.(Bình cảnh: từ này đã giải thích một lần rồi, không biết các bạn có nhớ không. Nó có nghĩa là gặp phải chướng ngại, không vượt qua được.)
Vùng sơn mạch ma thú này, núi non trùng trùng điệp điệp, sương mù lượn lờ, lúc này hoàng hôn sắp buông xuống, bốn người chậm rãi bước đi trên đường.
“Chúng ta tìm một nơi trống trải đốt lửa trại đi, sáng sớm ngày mai lại tính tiếp!”
Mắt thấy hoàng hôn sắp buông xuống, Đông Phương Ngạo mở miệng đề nghị, dọc theo con đường này không khí quái dị, ngay cả hắn vô tâm cũng cảm giác được có chút không ổn, làm cho thiếu niên tính cá tính hào phóng như hắn có chút khó chịu.
Sở Lạc Lạc và Lệ Vô Ngân gật đầu, ý bảo đồng ý với đề nghị của hắn.
“Có Đông Phương đại ca ở đây, cũng không sợ lửa không cháy.” Mạc Tuyết nháy mắt, cười khẽ nói.
Nơi này mặc dù vẫn và bên ngoài rừng Bạch Cốt nhưng bốn người cũng không dám khinh thường. Khi mặt trời lặn xuống, trăng sáng từ từ nhô lên cuối cùng họ cũng tìm được một nơi trống trải.
Đông Phương Ngạo và Lệ Vô Ngân đang định đi tìm chút củi khô thì lúc này, bỗng nhiên gió núi nổi lên, khi thì nhẹ nhàng rung động, khi thì mãnh liệt như bão táp.
Cẩn thân lắng nghe, ở trong gió còn kèm theo tiếng vang “hí hí toa toa”. (Ta thực sự không biết tiếng vang này là cái thể loại tiếng gì nữa.)
Bốn người đều đã qua tu vi cao cấp ma pháp sư ngũ giai rất nhanh liền phát hiện là không ổn, liếc nhìn nhau, cảnh giác nổi lên.
Rất nhanh, bốn phía xung quanh họ liền xuất hiện dân bản địa của cánh rừng này (Vâng, dân bản địa chín là ma thú đó) Từng đôi mắt toả ra ánh sáng xanh lục giương lên nhìn bốn người xâm nhập này.
Bích ngưng xà! Đúng là một loại ma thú thông thường bên ngoài rừng Bạch Cốt. (Chắc ai cũng biết xà là con rắn nhỉ, con bích ngưng thì chỉ là tên của loại rắn này thôi.)
Cũng giống như nhện nước, chúng nó là ma thú hệ nước, cấp bậc cũng là tam giai. Hơn nữa Bích ngưng xà khác với nhện nước ngồi một chỗ chờ đợi con môi, chúng nó am hiểu chủ động tấn công. Phun ra chất lỏng màu lục từ miệng mang theo nọc độc, người trúng độc sẽ tạm thời mất đi thị giác.
Nhưng là đối với bốn người này mà nói loại ma thú tam giai như Bích ngưng xà này, chỉ thường thôi.
Luôn tích là náo động Đông Phương Ngạo xung phong nhân việc: “Để cho ta tới thử chiêu thức mới học đi!”
Đông Phương Ngạo tính cách hào sảng, bình thường tuy có chút lỗ mãng nhưng những gì Mặc Vô dạy hắn, hắn đều ghi nhờ từng câu từng chữ. Hơn nữa sau khi phát hiên Sở Lạc Lạc tấn chức Đại ma pháp sư xong hắn ngấm ngầm vô cùng khổ công tập luyện. Trước khi Mặc Vô nói con đường ma vũ song tu nên đi như thế nào thì hắn đã nghiên cứu làm thế nào để ma pháp và đấu khí cùng phối hợp vận dụng, hiện tại, cơ hội thí nghiệm cũng tới.
Bảo kiếm đâm