Edit: Cải Trắng
Khán giả trong phòng live stream bị chọc cười nghiêng ngả.
“Anh Q nói không nên lời luôn.
Khó khăn quá mà.”
“Lần này chắc anh Q cảm nhận được sâu sắc nỗi khổ của phụ nữ rồi.”
“Boss kiểu: Này không phải tôi tỏ ra sâu sắc đâu, tôi đang kiểm điểm bản thân thôi [doge]”
“Có một vài người khi ở nhà lúc nào cũng tỏ ra kiêu căng ngạo mạn, tìm đủ mọi cách ức hiếp người phụ nữ của mình.
Nhưng ra ngoài xã hội thì nhát như chuột, đứng trước mặt mọi người đến rắm cũng không dám thả.”
“Boss: Không sai, tôi quả thật không phải đàn ông [là bạn chưa thấy tôi biến hình thôi]”
*
Kể từ lúc xuống khỏi xe cấp cứu vào bệnh viện, chuông điện thoại Khung Thương vẫn luôn vang lên không ngừng.
Cô rút ra xem thử phát hiện dãy số hiển thị trên màn hình kèm theo dòng chú thích “Mẹ”
Nhóm bác sĩ y tá ở đó thi thoảng lại len lén nhìn về phía cô.
Nghĩ đến cuộc gọi trước đó, xâu chuỗi hành động một chút là bọn họ đoán ra ngay lần này người gọi tới là ai.
Bọn họ đang chờ được mở mang kiến thức về tình huống này đây.
Nhưng Khung Thương lúc nào cũng chọn cho mình một lối đi riêng, nhất định phải khiến bọn họ thất vọng.
Cô bình thản chuyển máy về chế độ im lặng, tiếp đó phối hợp với bác sĩ đưa Hạ Quyết Vân đi chụp đủ loại kiểm tra, đến tận lúc đi ra quầy thanh toán, sắc mặt cô vẫn không mảy may thay đổi, có thể nói là cực kỳ bình tĩnh.
Chờ đến khi lo xong mọi việc cho Hạ Quyết Vân, không còn chuyện gì cần nhúng tay vào nữa, Khung Thương mới tìm một góc vắng lặng ngồi xuống lôi điện thoại ra.
Điện thoại vừa thông, bên kia lập tức vang lên tiếng khóc lóc thảm thiết, nghe thế thôi cũng đủ để nắm được tâm trạng đối phương.
Chu Lang Tú bị cô ngó lơ lâu như vậy, giờ tâm trạng đã từ điên cuồng chuyển sang suy sụp, nghe được tiếng cô cũng chẳng có hơi đâu tức giận, vớ lấy ngay như bắt được cọng rơm cứu mạng.
Bà ta hèn mọn cầu xin đứa con trai đáng tin nhà mình: “Con ơi, nhà mình có trộm đột nhập, không biết nó lấy được chìa khóa ở đâu mở cửa xông vào bắt mẹ đi, còn nói mình là cảnh sát nữa! Con mau về cứu mẹ đi! Báo cảnh sát ngay, bọn chúng muốn bắt mẹ! Bọn họ muốn hại chết mẹ con!”
Khung Thương nghe bà ta gào la xong mới ung dung nói: “Tôi đã báo cảnh sát, họ chính là người tôi gọi đến.
Kiến nghị bà nên phối hợp với bọn họ để hoàn thành việc điều tra.
À nhắc cho bà biết, đánh cảnh sát cũng là phạm pháp đấy.”
“Con… con báo cảnh sát?” Chu Lang Tú sững người, giây sau tức khắc hóa thành cuồng loạn gầm rú: “Trên đời này có đứa con nào báo cảnh sát bắt mẹ ruột đi không? Ngô Minh, mày điên rồi! Tao là mẹ mày đấy!”
Khung Thương cúp điện thoại luôn, tiện tay cho số vào danh sách đen sau đó đứng dậy đi vào phòng bệnh.
Hạ Quyết Vân không cần kiểm tra sức khỏe toàn diện một lần thật, dù sao như vậy cũng quá không có nhân đạo.
Giờ anh chỉ cần nằm trên giường, chờ thời gian trò chơi trôi qua là được, sau đó cầm lấy báo cáo sức khỏe của Lý Dục Giai có sẵn ở bệnh viện là qua ải.
Nhưng trong khoảng thời gian ấy phải nằm im trên giường thật, không thể đi đâu.
Lúc Khung Thương đi vào trông thấy Hạ Quyết Vân mở to mắt nhìn trần nhà, mặt như ịn hàng chữ “sống không còn gì luyến tiếc”.
Vụ án vốn kích thích biết bao lại bị anh xoay tình huống thành thế này, ngẫm cũng thảm hại thật, muốn an ủi cũng chẳng biết nói sao cho phải.
Khung Thương kéo ghế dựa đến bên cạnh anh ngồi xuống, hỏi: “Còn bao lâu nữa mới hết?”
Hạ Quyết Vân nhìn khung nhắc nhở, nói: “Chắc phải chiều.”
Khung Thương: “Tầm này chắc Chu Lang Tú bị cảnh sát dẫn đi rồi, tôi về nhà lấy cho anh ít quần áo với đồ ăn vặt nhé?”
Hạ Quyết Vân ngẩng đầu, trông có sức sống hơn chút: “Mang theo sách với máy tính nữa nhé, cảm ơn.”
Khung Thương: “Ừ.”
Hạ Quyết Vân lưỡng lự thêm mấy giây lại nói: “Chắc cô không định ở đây chăm sóc tôi đấy chứ? Cô không đi tìm manh mối à?”
“Không vội.
Tạm thời chưa có phương hướng chính xác, gấp gáp tìm manh mối làm gì.” Khung Thương an ủi anh: “Tôi làm vậy chính là để giáo dục tư tưởng cho khán giả đấy, chứ bỏ đi luôn lại không hay.”
Cho tới bây giờ, người cô tình nghi là hung thủ nhất chỉ có Lý Dục Giai, thời điểm này vừa hay có thể dùng để quan sát, xem xem tiếp theo anh sẽ có hành động gì.
*
Khung Thương trở lại biệt thự thấy bên trong hỗn loạn vô