Hạt giống nằm trong lòng bàn tay, có lẽ là bởi vì giờ phút này livestream, có vạn người xem, liền không nhúc nhích tiếp tục giả chết.
Bạch Phỉ từ trong ngăn kéo lấy ra một cái đ ĩa petri (1), đem hạt giống bỏ vào, rót đầy dịch nuôi cấy vào, dịch nuôi cấy màu lam nhạt lập tức bao phủ phần trên của hạt giống.
(1) đ ĩa petri
【Được rồi, có cần phải cho nó một dịch nuôi cấy tốt như vậy không? 】
【Không thể tin được chủ nhà không những không nhận được quà quý giá, còn phải đổ tiền đi nuôi cái thứ này.
】
【Bảo bối, đừng nuôi nữa, em chỉ đang bị lợi dụng mà thôi, cái này cùng với quả bóng sinh học giá hai tinh tệ có gì khác nhau đâu chứ (ảnh)? 】
Bạch Phỉ bấm mở hình ảnh ra nhìn thoáng qua, xét từ hình ảnh thì nhìn hình dạng, kích thước quả thật không sai biệt lắm, nhưng quả bóng trên hình rất trắng, trắng như màu sữa.
Bạch Phỉ lại nhìn về nó, khó trách bị người ta nói vừa đen vừa xấu.
"Không có tiền để chuyển về, mà cũng không thể chuyển về được, nguyên liệu bồi dưỡng chỗ này đều là đại hoàng tử c ung cấp." Bạch Phỉ trả lời
Sau đó trả lời thêm vài câu hỏi, nhìn thời gian cũng sắp đến giờ kết thúc.
"Hôm nay livestream tới đây thôi."
"Ngày mai còn live, hai ngày nay tôi đều ở đây.
Ngày mai sẽ dẫn mọi người hòa mình vào thế giới của thực vật một ngày nhé."
"Ngủ ngon nhé, tạm biệt." Màn hình livestream dừng lại ở thời khắc Bạch Phỉ dịu dàng mỉm cười nói lời tạm biệt với mọi người, sau đó thoát mạng.
Cảm nhận được livestream đã tắt, hạt giống đang được nuôi dưỡng vốn không nhúc nhích trong đ ĩa bắt đầu trôi nổi lên xuống, từ xung quanh lớp biểu bì có những bong bóng nho nhỏ bay ra, thoạt nhìn rất vui vẻ.
"Đêm nay thành thật ngủ, biết không?" Đầu ngón tay Bạch Phỉ gõ vào vách ngoài của hộp thủy tinh, nói.
Hạt giống càng nổi lên chìm xuống nhiều hơn.
Được rồi, coi như là gật đầu đồng ý.
Bạch Phỉ quay lại đổi tên phòng livestream của mình.
"Bạch Phỉ số 01" đổi tên thành "Nhật ký làm việc của xã súc (2) Tiểu Bạch".
(*)
(*)社畜小白打工记录 (Xã súc Tiểu Bạch làm công ký lục)
(2) Xã súc (tiếng Nhật: Shachiku/しゃちくShachiku) là một thuật ngữ chỉ những nhân viên văn phòng cấp thấp trong các công ty Nhật Bản, có nguồn gốc từ "câu lạc bộ" và "gia súc" và có nghĩa là "vật nuôi của công ty"
Trong khu vực bình luận để lại một hàng dấu chấm hỏi, và xã súc Tiểu Bạch thì đã tiến vào giấc mộng đẹp.
Sáng sớm ngày hôm sau, Bạch Phỉ bất ngờ bị cảm giác ẩm ướt sền sệt k1ch thích tỉnh lại, trên cổ một mảnh lạnh lẽo, thậm chí còn có xu hướng lan xuống phía dưới.
Ngay khi cái lạnh này muốn chui vào trong cổ áo hắn, Bạch Phỉ rốt cục không nhịn được, một tay tóm lấy quả cầu đang giãy giụa trên cổ áo mình.
Lòng bàn tay ẩm ướt, vừa nhìn đã biết là vừa mới bò ra khỏi dịch nuôi cấy không lâu.
Quả cầu bị bắt không nhúc nhích, Bạch Phỉ luôn cảm thấy hắn có thể nhìn ra được biểu tình ủy khuất ở bề mặt quả cầu, rõ ràng lớp biểu bì đều giống như nhau.
"Thành thật ngủ?" Bạch Phỉ nhịn không được nói.
Dịch nuôi cấy còn sót lại từ bề mặt quả cầu còn trơn trượt, hơi dùng sức một chút, từ lòng bàn tay Bạch Phỉ chui ra, lăn xuống giường, lại dọc theo chỗ lỏm xuống trên giường lăn đến bên eo Bạch Phỉ.
Điều này đúng như mong muốn của hạt giống, ra sức mà cọ cọ bên eo Bạch Phỉ.
Bạch Phỉ:...
Cái tật xấu gì vậy? Ngay sau đó Bạch Phỉ trực tiếp ném hạt giống vào đ ĩa petri, đậy nắp gia cố lại.
Hắn không tin đây là hạt giống hai tinh tệ bày bán ở tinh vực, những hạt giống khác có thể chạy có thể nhảy có thể nghe hiểu được sao? Còn có thể giống như một lão háo sắc cạ vào chỗ không nên cạ sao?
Sau khi Bạch Phỉ rời giường, nhấn vào livestream cá nhân, rửa mặt một phen, liền ra cửa.
Rời khỏi căn nhà trên cây và mở phòng livestream
"Phòng livestream xã súc Tiểu Bạch" đã online, rất nhiều người tràn vào phòng livestream.
【Bảo bối, sớm a!! 】
【Sáng sớm được nhìn thấy thần nhan (3) của ca ca, hôm nay nhất định sẽ là một ngày may mắn! 】
(3) Mô tả một người thực sự xinh đẹp như một vị thần và thường được giới hâm mộ giải trí Hàn Quốc dùng như một cách cường điệu để ca ngợi thần tượng
【Đây là ở đâu trong vườn bách thảo? Có vẻ như chưa từng có bất cứ ai đến đây.
】
【Vùng đất này có chút hoang vắng nha.
】
Tối hôm qua đến lúc sắc trời đã tối, Bạch Phỉ cũng không thấy rõ hoàn cảnh chung quanh, chỉ là đi theo hướng dẫn tìm được chỗ ở.
Hiện tại sáng sớm có sương mù mờ mịt, nhưng cũng đủ để thấy rõ cảnh tượng chung quanh.
Ngoại trừ gốc cây khổng lồ đã chết này, ở đây không còn loại thực vật nào phát triển nữa.
Chung quanh thoạt nhìn có chút hoang tàn cùng trống vắng, trong lúc nhất thời tưởng rằng mình không còn ở vườn bách thảo nữa, mà là ở trên hoang tinh nào đó.
"Vùng đất này là chỗ ở của nhân viên chúng tôi, xung quanh cái gì cũng không có chắc là để bảo vệ an toàn cho chúng tôi?" Bạch Phỉ suy đoán lung tung.
Kỳ thật sâu trong nội tâm hắn cho rằng những thực vật kia hẳn là không muốn tới nơi này, về phần vì sao, hắn cũng không biết.
Đi được khoảng nửa tiếng, trước mắt mới xuất hiện các loại thực vật thật to lớn và rậm rạp, hắc khí ô nhiễm quấn quanh giữa lá và thân cây, tạo thành một khu rừng xanh đậm dày đặc.
Bạch Phỉ đi vào khu rừng rậm này, tưởng chừng như nó có thể cắn nuốt người ta chỉ trong một ngụm, mở ba lô ra, lấy ra một hàng dịch nuôi cấy, xung quanh mỗi một gốc cây đều nhỏ vài giọt.
Nơi này mỗi một loại thực vật đều đều sinh trưởng rõ ràng, xung quanh cũng không có cỏ dại, phỏng chừng là loại hoàn cảnh cá lớn nuốt cá bé, cỏ dại đã sớm bị thực vật chung quanh thanh lý sạch sẽ.
Bạch Phỉ lúc làm việc cũng không tương tác với livestream, mục đích chủ yếu của hắn hai ngày nay vẫn là phải ghi chép lại các loại thực vật trong vườn bách thảo đế quốc, làm một cuốn sách minh họa về thực vật.
Còn phải nhìn xem trải qua dị hóa, còn có ô nhiễm, thực vật Lam tinh cầu hiện giờ có thói quen gì, phát sinh biến hóa gì.
Đây là những việc hắn sẽ làm, và khối lượng công việc rất lớn.
Bạch Phỉ tính toán một chút, hắn muốn thống kê hết tất cả thực vật trong vườn bách thảo, phỏng chừng phải mất một tháng mới xong.
Bạch Phỉ vùi đầu nghiêm túc làm việc nên không phát hiện, mỗi một chỗ hắn đi qua, thực vật đều nghiêm túc đứng dậy, có cái thậm chí còn vẩy sương rơi xuống trước khi Bạch Phỉ đến.
Những bông hoa đều nở rộ, giấu răng vào trong nhụy h0a, thật sự giấu không được, đành phải lộ ra tám cái răng chỉnh tề trên dưới cho Bạch Phỉ xem.
Bạch Phỉ tựa như lãnh đạo vườn bách thảo đế quốc, đi tới đâu liền yên tĩnh tới đó, chỉ có Bạch Phỉ cúi đầu ghi chép gì đó vào sổ tay.
Trong phòng livestream:
【Thật vô lý, con mẹ nó quá vô lý! Lần trước Lan Khê tiểu bảo bối tới đây là loại tình huống này sao? 】
【Tình huống này lần đầu tiên tôi thấy, không phải lần nào cũng là nhe răng trợn mắt dọa nhân viên, thì cũng là đánh nhau tập thể vô tình làm nhân viên bị thương.
】
【Bạn đang nói về khu vực dây leo sao? Ai bảo cành chúng dài như vậy, lần nào đánh nhau cũng đều có chúng tham gia.
】
Mà giờ phút này, lúc Bạch Phỉ đi vào vườn nho, nhìn những quả nho nhỏ, dây thường xuân,