Đang lúc Sủng Ái tính toán cho hắn biết cô gái nhỏ không dễ bị ức hiếp.....
Nam nhân đáy mắt xẹt qua thần sắc băng lãnh sắc bén dị thường, tựa như hàn băng vạn năm khiến người khác có cảm giác lạnh lẽo tận xương cốt, bên khóe môi câu lên nụ cười yêu tà.
" Em không phải là Thư Nhã!"
Ngón tay hắn lạnh lẽo dị thường, kiềm chặt lấy cầm tinh xảo của cô, khoảng cách hai người rất gần, cơ hồ cảm giác được hô hấp của đối phương.
Sủng Ái bất động thanh sắc thu hồi lại tay mình, trong mắt hiện lên một mạt ánh sáng quuy3 quyệt.
" Nga?" Cô hơi nhíu mày nghi hoặc.
Trong mắt thiếu nữ có ánh sáng lưu chuyển, mị nhãn câu nhân, cô nhẹ nâng cằm,cánh mội diễm lệ ướt át như hoa đào cách hắn thật gần.
" Anh có chứng cứ gì mà nói như vậy?" Cô tự động biểu lộ ra một mặt tính cách của mình.
Kiêu ngạo! Cuồng vọng!
Ánh mắt bễ nghễ nhìn hắn, nhìn chăm chú vào nam nhân yêu tà trước mặt này.
" Huống hồ anh cũng đâu muốn vạch trần tôi đâu, có phải hay không?"
Trong mắt Quân Thụy hiện lên một tia nghiền ngẫm, nói:"Đích xác thì....."
Ngược lại,ngữ điệu hắn lạnh băng nói:" Em tính toán báo đáp tôi như thế nào đây?"
Ngữ khí đó của hắn không giống như đang hỏi cô, mà là mệnh lệnh của ám dạ đế vương thực sự.
Hàng mi thật dài nồng đậm màu đen của Sủng Ái khẽ động, bên môi câu lấy nụ cười ôn nhu lương thiện: " Nhưng tôi cũng đâu có nói là giữ làm bí mật!"
Anh cứ việc đi mà nói, có quỷ mới tin anh!
[ Ký chủ cô không cần quá kiêu ngạo như vậy nha!] Phấn Cửu Cửu nhắc nhở nói.
" Cút sang một bên đi!"Sủng Ái ở trong lòng âm trầm nói.
[ Oa... oa... oa,cô vô tình, cô lạnh nhạt, cô vô cớ gây rối....] Phấn Cửu Cửu oán giận đến bật khóc.
Sủng Ái một lần nữa dứt khoát che chắn nó, cái hệ thống này rất không đáng tin cậy, cả ngày cứ đưa ra chủ ý xấu.
Tên nam nhân trước mắt này là người dễ trêu chọc sao?
Đừng cho rằng khoác lên mình một thân trang phục hiện đại,cô đây liền không nhận ra hắn.
Cô phi thường dám khẳng định, tên nam nhân này chính là tên nam nhân trong thế giới trước cô xuyên qua, hắn ta chính là Phong Tử Sở.
Còn về việc, vì sao hắn xuất hiện trong cái thế giới này thì.....
Cô cảm thấy, hắn khả năng giống như cô, là BUG, cũng chính là lỗ hổng của mỗi thế giới.
Cằm nãy đến giờ bị bóp đến thấy khó chịu, Sủng Ái đang định tránh thoát.
Ánh mắt Quân Thụy trở nên thâm trầm mở miệng nói: " Nói cho tôi biết,tên của em..."
Sủng Ái thần sắc chưa tiêu biến,
bên môi câu lấy nụ cười ôn hòa: " Anh muốn biết?"
Nam nhân bình tĩnh nhìn cô.
" Tôi càng không muốn nói cho anh biết!" Sủng Ái bỗng dưng tránh thoát gọng kiềm của hắn.
Nhưng nhanh chóng sau đó hắn lại vươn tay muốn bắt lấy cánh tay của cô.
Thân hình Sủng Ái chợt lóe làm hắn bắt lấy không khí.
Nhưng mà......
Tốc độ của nam nhân càng nhanh, phảng phất giống như biết trước được động tác tiếp theo cô sẽ tung ra,chân dài một bước vượt qua cô.
Mắt thấy mình sắp rơi vào trong lòng ngực của nam nhân, Sủng Ái nhấc chân muốn đá, lại bị hắn bắt được cẳng chân kéo lại.
Hai người cùng nhau lảo đảo ngã vào trong bụi hoa.
Mùi hương thơm ngát tản ra từ những bông hoa trên đầu phiêu đãng ở trong không khí, cánh hoa nhẹ nhàng bay múa.
Sủng Ái bị đè ở trên người nam nhân, cái tay nóng rực củ hắn còn nắm lấy cẳng chân của cô.
May mà hôm nay cô mặc quần ống đi về, nếu không liền sẽ bị thấy hết.
Hơn nữa!!!
Tuy rằng có tên nam nhân này làm đệm thịt lót ở dưới, nhưng nếu không phải thân thể của nguyên chủ có độ dẻo dai cao, thì loại động tác có yêu cầu cao như này sẽ bị đau chết thôi.
Nam nhân nắm lấy chân cô xoay người một cái liền đem cô đè ở dưới thân, bên môi lan tràn nụ cười tươi: " Thân thủ không tồi!"
Sủng Ái trong mắt lập loè thần sắc quỷ quyệt, nói: " Anh cũng vậy thôi!"
" Hiện tại......mau chóng ngoan ngoãn nói cho tôi biết tên của em đi!" Nam nhân trên cao bễ nghễ nhìn xuống nói.
Ngón tay trắng nõn của Sủng Ái xoa lên khuôn mặt tuấn mỹ dị thường của hắn, hơi câu khóe môi: "Vẫn là lúc anh say rượu đáng yêu hơn a..."
Thần sắc Quân Thụy ngẩn ra.
Giây tiếp theo, hắn đã ngã xuống đất một cái thật mạnh...