Quân Thụy nhìn thiếu nữ áp chế ở trên người hắn, trong mắt nhiễm lên một tia ý cười.
" Muốn biết tên của tôi?"
khóe miệng Sủng Ái hơi hơi gợi lên, trong mắt mang theo ánh sáng quỷ quyệt, cô cúi đầu chậm rãi để sát vào tai hắn, hô hấp của họ hòa lẫn vào nhau, không khí xung quanh phảng phất nhiễm lên hơi thở ái muội.
Môi của cô cách môi hắn rất gần.
Môi anh đào diễm lệ câu nhân, chỉ cần hắn vừa động một chút là có thể nếm được hương vị tốt đẹp kia.
Nhưng hắn biết, chỉ cần hắn vừa động, cô liền sẽ không chút lưu luyếnnào bứt ra rời đi.
" Muốn!"
Sủng Ái cười ha ha hai tiếng, duỗi tay nhẹ vỗ vỗ ở trên mặt của hắn, nói: " Anh lại tu luyện thêm mấy ngàn năm đi."
Đang lúc Quân Thụy muốn phát tác, cách đó không xa truyền đến thanh âmthật cẩn thận của người hầu: "Tiểu thư, có thể dùng cơm rồi ạ!"
Sủng Ái tiêu sái đứng dậy, xoay người lộ ra một cái ôn hòa cười: " Tôi lập tức qua!"
Cô phủi đi lá cây dính trên quần áo, phảng phất giống muốn phủi sạch cái gì rất dơ bẩn.
Quân Thụy nhìn động tác của cô, thần sắc nơi đáy mắt càng thêm lạnh lẽo, cô đây là ghét bỏ hắn bẩn?
"Quân thiếu, đi thôi!" Sủng Ái nhìn thoáng qua người nào đó nằm trong bụi hoa, nói: "Đợi lát nữa thời điểm đi về, anh nhớ để lại tiền bồi thường tiền hoa bị anh đè chết.
Người hầu bị nghẹn đến mặt đỏ tim đập nhanh: "...... "Này còn chưa có dùng cơm, tiểu thư liền đuổi người đi rồi?
Quân Thụy ưu nhã đứng dậy, bạc môi nhẹ kéo lên: "Vì bảo hộ em tôi mới bất đắc dĩ đè hỏng hoa cỏ này, nếu muốn bồi thường tiền,em cũng có phần!"
Sủng Ái: "........" Người hồi nãy hào phóng tặng lễ vật giá trên trời đâu rồi?
"Vậy một người một nửa!"Sủng Ái nhịn xuống không lộ ra biểu tình âm trầm.
Cái gì mà đại Boss phản diện, keo kiệt muốn chết!
Cô bước nhanh tới hướng nhà ăn đi đến.
Quân Thụy nhìn bóng lưng xinh đẹp của cô, bên môi tràn ra cười, ánh mặt trời tụ ở trên người hắn làm hắn càng trở thêm mê người.
Cô ấy có chút.....giống như giận dỗi?
" Quân....Quân thiếu!" Người hầu cung kính nói: " Mời ngài đi bên này!"
Nụ cười trên khoé môi Quân Thụy hơi thu liễm, hơi thở trên người cũng băng hàn lạnh lẽo, theo người hầu đi đến nhà ăn.
Nhà ăn....
Quý phụ quý mẫu đều đứng chờ, đợi cho Quân Thụy vào được, nhiệt
tình vẫy tay nói: " Quân thiếu, mời ngồi!"
Sủng Ái buông xuống mi mắt, liền không nhìn Quân Thụy lấy một cái.
Quân Thụy đi đến chỗ cạnh cô ngồi xuống, thanh âm trầm thấp mang theo từ tính:" Bác trai, bác gái không cần khách sáo cùng ngồi xuống đi!"
Quý phụ thấy vậy lộ ra thần sắc vừa lòng, Quân Thụy nắm hơn phân nữa sự biến động của thương trường, cao cao tại thượng giống như đế vương.
Hiện giờ ở Quý gia làm khách, Quân Thụy thoáng hạ thấp một chút tư thái, có thể thấy được tâm ý của hắn.
Sủng Ái thấy Quý phụ mập mạp gần hai trăm cân đang cao hứng, trong lòng một trận phun tào, đây là tính toán "bán con gái" sao?
Quý mẫu thân mật lôi kéo tay Sủng Ái, để cô ngồi ở bên cạnh mình.
"Tiểu Nhã, dây đều là những món con thích ăn, mẹ tự mình làm!"
Sủng Ái ngồi xuống cạnh Quý mẫu nhìn thoáng qua phong phú thức ăn, cười ừ một tiếng.
Trên bàn cơm chỉ có chiếc đũa cùng chén sứ thanh thúy va chạm thanh.Rất nhanh liền dùng xong cơm.
Quý phụ cùng Quân Thụy hai người đi phòng khách.Sủng Ái nhìn Quý phụ liếc mắt một cái, chần chờ hỏi Quý mẫu: " Con như thế nào lại cảm thấy baba như thế nào càng ngày càng có "phúc khí" a!"
Phúc khí => béo.
Quý mẫu cười ha hả nói:"Gần nửa năm mẹ thích nên nghiên cứu một ít món ăn, ba ba con hắn vậy mà rất thích.
Sủng Ái: "...."
Cho nên đây là lý do Quý phụ béo lên nhanh như tốc độ ánh sáng.
Quý phụ trước kia rất được phụ nữ theo đuổi. Nhưng hiện tại...... Người ta nhìn thấy e rằng sẽ chạy mất thôi!
Lúc này.....
Phòng khách truyền đến thanh âm của Quý phụ:"Tiểu Nhã, con đi tiễn Quân thiếu!"