Đại Lận đứng ở cửa, nhìn cặp mắt băng giá ngàn năm của người đàn ông trước mặt, chỉ cảm nhận được một cỗ khí lạnh xông thẳng vào người, khiến cho cô lặng yên co rụt lại, không dám thân mật gọi tên hắn như vậy lần nữa.
Sao hắn lại dùng loại ánh mắt này mà nhìn cô, có phải cảm thấy cô thay đổi rất thất thường, không đáng để hắn lại đối xử ôn nhu như trước hay không?
Nghĩ đến đây, cô cười mềm yếu, lòng vừa chua xót vừa buồn khổ, tránh người qua một bên, để cho hắn vào cửa.
Hắn lạnh nhạt liếc nhìn cô một cái, đi đến, nheo mắt nhìn hai cái chăn cùng hai cái gối đặt trên chiếc giường nhỏ, lông mày giật giật. Hắn đối diện với loại tình huống này rõ ràng không phải là vui sướng, mà là ẩn giấu sự không chấp nhận, khóe môi hơi hơi co rút, xoay người bước đi!
"Duệ Triết!" Đại Lận từ phía sau ôm lấy thắt lưng cường tráng của hắn, biết là hắn đã hiểu lầm, ôm chặt lấy hắn không cho hắn đi, "Duệ Triết, chăn cùng gối là chuẩn bị cho anh, em muốn anh ở lại."
Hắn bất động dừng bước chân, thân hình cao ngất ngưỡng, hơi thở vững vàng, bên môi hé ra một chút cười lạnh.
Đại Lận dán mặt lên tấm lưng của hắn, tiếng nói mềm nhẹ: "Ở lại cùng với em, không cần đối xử với em như vậy."
"Tôi vì cái gì phải ở lại cùng em, quan hệ của chúng ta là gì?" Hắn lạnh lùng cười nói, cơ thể đồ sộ đứng bất động, vững chãi như ngọn núi, mày kiếm đen đặc nhướng lên một cách kiêu căng.
Đại Lận thấy hắn chịu nói chuyện, khuôn mặt nhỏ nhắn lại vùi vào tấm lưng dày rộng của hắn, cười cười vui sướng, e lệ mà nói: "Anh là ba của đứa bé, là người đàn ông của em, em cần anh, đêm nay ở lại. Đồ tắm đã chuẩn bị hết cả rồi, chúng ta đi tắm."
Cô ngẩng đầu, giống một cô vợ bé nhỏ của hắn, chủ động cởi bỏ áo khoác giúp hắn, cũng kiễng mũi chân, đưa bờ môi anh đào hơi nhiễm lạnh của mình, in một nụ hôn lên bạc môi vô tình của hắn.
Nhưng hắn cũng không có phản ứng gì, chỉ nheo mắt lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, trên khuôn mặt tuấn tú tỏ vẻ châm chọc cùng cười lạnh, giống một tảng núi băng giá.
Sau khi Đại Lận in dấu hôn lên môi hắn xong, còn có chút ủ rũ, sợ hãi khi nhìn vào cặp mắt lạnh như băng lại có vẻ vô tình này, ủy khuất cúi đầu, nói giọng mắc cỡ: "Để em cởi giày cho anh." Quả thật cô ngồi xổm xuống cởi giày cho hắn, bàn tay nhỏ bé còn chưa bằng một phần ba đôi chân của hắn, ôm chân cởi giày giúp hắn, thay dép lê.
Hắn hơi hơi nhấc chân lên, để cô thay dép lê cho mình, đổi dép xong, thu hồi ánh mắt lạnh lùng đang nhìn xuống đỉnh đầu của cô, trực tiếp xoay người đi ra ngoài.
"Duệ Triết!" Đại Lận nhìn bóng dáng hắn lạnh lùng, nghĩ đến việc hắn muốn bỏ đi, vội vàng từ dưới đất đứng lên, gấp đến mức có chút nước mắt nhớ nhung. Đừng đối xử với cô như vậy được không, cô biết mình sai lầm rồi, cho cô một cơ hội sửa sai......
"Đưa khăn mặt với áo ngủ lại đây!" Bước chân hắn tạm dừng, quay đầu lạnh nhạt mà nói, không phải rời đi, mà là muốn đi tắm rửa, lại cất bước, tiến về buồng vệ sinh!
Ánh mắt Đại Lận mở to, hai má hồng phấn nở nụ cười vui sướng, ôm lấy áo ngủ của hắn cùng khăn tắm đi về phía buồng vệ sinh. Buồng vệ sinh cách phòng cô rất gần, chỉ đi vài bước chân là đến, hắn không có chốt cửa lại, chỉ khép hờ, đang cởi đồng hồ cùng nút áo sơ mi, bóng dáng cường tráng cao lớn.
Đại Lận bước vào chốt lại cửa, đi đến cởi nút áo cho hắn, nhưng bàn tay trắng nõn vừa chạm vào lưng áo, hắn bỗng nhiên xoay người, đột nhiên một tay kéo cô ôm vào trong lòng mình!
Động tác của hắn thật bất ngờ, cũng thật sự dùng sức, ôm cô khiến cho cơ thể hai người dính sát vào một chỗ với nhau. Đến khi Đại Lận phục hồi lại tinh thần, cánh môi của bọn họ đã dính vào chặt chẽ, cùng ôm lấy nhau!
Đại Lận không dự đoán được hắn sẽ hôn cô, trái tim yếu đuối kinh hoàng không thôi, đôi tay nhỏ bé hạnh phúc ôm lấy hắn, nhắm mắt lại cười khẽ, cơ thể bắt đầu mềm nhũn.
Thì ra hắn không có rời bỏ cô, chịu tha thứ cho cô, thật là hạnh phúc......
Cái mũi trắng nõn của cô ê ẩm, nhưng trái tim lại giống như được ăn mật ngọt, ôm sát lấy hắn, khẽ mở cánh môi non mềm, nghênh đón hắn xâm nhập.
Hắn thuận đà xâm nhập thật sâu vào đôi môi no đủ của cô, thật mạnh mà trừng phạt, khiến cho hai cánh môi mềm mại bị hút đến sưng đỏ, nhuận hồng, sau đó ngẩng đầu lên, phun ra một cỗ hơi thở nóng bỏng bên tai cô, con ngươi vẫn lạnh băng như cũ: "Tôi rốt cuộc là gì của em?"
Đôi mắt đẹp của Đại Lận long lanh ánh nước, giống như một viên trâu châu màu đen được phủ lên một tầng nước mắt, đen tuyền lại trong suốt, vươn tay ôm sát lấy hắn, vùi đầu vào trong lòng ngực vạm vỡ mà nỉ non thanh âm, "Chúng ta không cần phải tách ra, em sai lầm rồi, chuyện đứa con là em sai lầm rồi, em không nên giấu diếm anh......"
Cô biết chính mình đã sai ở đây, bởi vậy đừng đối xử với cô lạnh lùng băng giá như vậy, cô sẽ sửa lại. Cô không muốn cùng hắn trở thành hai kẻ xa lạ, cho dù là ăn nói khép nép đi cầu xin, cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc. Bởi vì cô biết bản thân mình đã sai lầm rồi.
Quay đầu lại được không? Cùng nhau tạo dựng đứa bé thứ hai của chúng ta, tạo thành một gia đình nhỏ hạnh phúc, có một cuộc sống tốt đẹp sau này......
Bạc môi người đàn ông nhếch lên, hai bàn tay căng thẳng, bất đồng với cái ôm thâm tình vừa rồi, bàn tay to lớn ấn lên bờ mông tròn trịa đẫy đà của cô, hơi hơi dùng sức bóp mạnh cặp mông qua lớp vải quần, sau đó lại chụp lấy mông của cô nâng lên trên một cái, ôm cô cách khỏi mặt đất, đặt trên cửa sổ.
Sau đó, ánh mắt của hắn đã nhu hòa hơn một chút, không hề còn ý châm chọc cùng cười lạnh, mà là mím lại hai cánh môi khêu gợi của mình, ánh mắt sắc bén, lạnh lùng đánh giá cô.
Hắn để cho cô ngồi nửa mông trên bậu cửa sổ đơn sơ, đôi mắt phóng ra một cỗ ánh sáng tà mị, bàn tay to lớn kia đầu tiên là chạm nhẹ lên ngũ quan tinh xảo của cô như chạm vào một cánh hoa, sau đó di chuyển xuống dưới, chui vào trong lớp cổ áo......Đôi mắt sắc nhọn nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt, lại nở nụ cười lạnh tà ác, đùa bỡn, sau lại bất chợt lạnh lùng, bàn tay to kia bỗng nhiên bóp mạnh lấy cô!
Cô rơi vào chấn động, chỉ cảm thấy bầu ngực của mình bị kẹp chặt trong bàn tay cứng rắn, thịt tràn đầy qua kẽ tay của hắn, cô đau đến nổi hít vào một ngụm khí lạnh!
Thì ra hắn vốn không phải là âu yếm, mà là bóp mạnh lấy cô, khiến cho cô đau đớn!
Cô khép nhanh hai chân, muốn hắn yêu cô, lại không dám để cho hắn yêu cô, đôi mắt đẹp long lanh ánh nước nhìn hắn cầu xin.
Dịu dàng một chút không được sao? Không cần đem cô trở thành loại bạn giường mà đùa giỡn như thế, không cần thô bạo như vậy.
Nhưng hắn không dừng lại, chân dài nhấc lên phía trước xen vào giữa hai chân của cô, tay kia thì kéo giữ cái eo mảnh dẻ về phía mình, để cho cô ngồi thẳng người, ngửa đầu cùng hắn hôn môi.
Hắn hôn vừa mạnh lại vừa cường bạo, dùng ưu thế cơ thể trời sinh đã cao lớn, long lưỡi tiến quân nhanh chóng, cấp tốc quện lấy cái lưỡi đinh hương mềm nhuyễn kia không chịu thả ra, hơn nữa còn giữ lấy cái ót của cô không cho phép cô trốn tránh, chỉ được ngửa đầu, đem toàn bộ hương thơm mềm mại của chính mình dâng trọn lên cho hắn.
Cô vốn dĩ chỉ dùng một phần nhỏ cặp mông để ngồi trên bậu cửa sổ, bậu cửa sổ thì nhỏ hẹp, chai lọ thì nhiều, cái eo nhỏ căn bản không chống đỡ được, lúc này bàn tay hắn lại còn ở trong quần áo cô mà sờ sờ nắn nắn, chuyên môn xuống tay tại những vị trí mẫn cảm, cô ngoại trừ việc nức nở ngâm nga, bàn tay nhỏ bé còn lại đang kéo lấy quần áo của hắn, cũng chỉ có thể ngửa đầu cầu xin tha thứ.
Không cần dùng loại tư thế cơ thể này mà hôn môi, cô cảm giác như nước ngập đến tận cổ, hô hấp không được, mà trốn cũng không xong.
Bây giờ cô cũng không cởi nút áo cho hắn nữa, mà là đang lúc bị hắn hôn đến xây xẩm mặt mày, trực tiếp giật tung nút áo sơ mi trên người hắn, bàn tay nhỏ bé ôm lấy vòm ngực dày rộng đầy lửa nóng, không biết là sờ, hay là cào, ô ô cầu xin tha thứ, "Để em xuống dưới, đau......"
Gáy đau, đầu lưỡi bị mút đau, eo lại càng đau hơn.
Người đàn ông này lại mắt mù tai điếc trước sự cầu xin của cô, vỗ vỗ lên cái mông đang trượt xuống kia, lại một lần nữa nâng lên đặt ở trên bậu cửa sổ, xâm chiếm vào sâu hơn trong cái miệng nhỏ nhắn của cô, hút trọn hương vị mật ngọt không còn một giọt, không cho phép cô hô hấp!
Cô sống chết ôm lấy hắn, lắc lắc cái đầu, cặp đùi thon chủ động bò lên hắn, bất chấp hắn dùng chân khiêu khích khu vực thầm kín của mình, bờ hông không ngừng dựa trên người hắn, kêu tên của hắn,
"Duệ......"
Cánh hông cường tráng của hắn đặt giữa hai chân của cô, khóe môi nhếch lên, cuối cùng cũng độ lượng mà cho cô hít thở một hơi, buông cái lưỡi non nớt mềm mại ra, cúi đầu nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Đại Lận.
Cô như nhận được đặc xá, từng ngụm từng ngụm thở gấp, nắm bàn tay nhỏ bé của mình lại mà đấm thẳng vào trong ngực hắn, "Đau......"
Người đàn ông này lại dễ dàng chụp lấy nắm đấm như cục bột kia, nhẹ nhàng bọc lại, ánh mắt tà mị cưng nịnh: "Đau? Vậy cầu xin tôi đừng làm em đau!"
Vạt áo sơ mi của hắn đã mở rộng, lộ ra lồng ngực tinh tráng rắn chắc, cơ bụng, cùng với thắt lưng hàng hiệu của hắn.
Đây là thắt lưng quần, khi cởi bỏ, chỉ cần nhẹ nhàng kéo một cái, liền nhanh chóng trơn tuột rút ra khỏi đai quần, móc ngược lên thanh treo quần áo.
Đại Lận bị hắn bế từ trên bậu cửa sổ đặt xuống dưới, chưa kịp hiểu chuyện gì, hắn lại đột nhiên chụp lấy hai cổ tay của cô, dễ dàng dùng dây thắt lưng trói cô lại, trực tiếp cột cô vào thanh treo quần áo.
Hắn hơi hơi hạ thấp thân mình nhìn cô bị treo, đôi mắt sâu thẳm lại mang vẻ tà mị, mở miệng nói lạnh nhạt: "Còn mong tôi ở lại sao?"
Hai tay Đại Lận bị buộc lại, cột vào thanh treo quần áo, bỗng nhiên không thể giãy dụa. Tay của cô bị treo lên phía trên cao, làm cho hai bầu ngực đẹp thẳng đứng về phía trước, thắt lưng tinh tế, bờ mông yêu kiều, người đàn ông ở trước mặt cô nhìn không sót một cái gì, phô bày cơ thể quyến rũ, đàn hồi cùng căng nõn, thuộc loại độc nhất vô nhị của một cô gái, hồng hào non mịn.
Đường cong nửa dưới cơ thể lại tinh xảo như quả lê, cặp mông gợi cảm, đôi chân thon dài, có một dáng người xinh đẹp hiếm gặp!
Cô quay quay, nhìn hắn gật gật đầu: "Ở lại, em mong anh ở lại." Cô biết hắn muốn dùng cách trừng phạt về thể xác với cô, nhưng nếu chỉ cần cùng hắn hoan ái hoan ca, vậy thì đau đớn cũng là một loại kɦoáı ƈảʍ.
Hắn có được một đáp án vừa lòng, cười lạnh lùng, cúi đầu đến gần cô, cũng không hôn lên cánh môi mềm lần nữa, mà là dùng chóp mũi ma sát lên gáy của cô, vươn lưỡi, liếʍ ʍúŧ, nước miếng ướŧ áŧ trượt dài trên làn da trắng mịn rồi chui xuống lột bỏ lớp áo, cắn nhẹ lên xương quai xanh của cô.
Đại Lận bị treo ngược lên, cảm giác được từng lớp quần áo lần lượt bị lột bỏ, trước ngực chợt lạnh, hắn vùi đầu trước ngực cô, một đầu tóc đen ở trước mặt cô ra sức bận rộn.
Cô cắn nhanh bờ môi.
Cuối cùng, cô cảm giác có chút đau, bởi vì người đàn ông này lại cắn, lại bóp, khiến bầu ngực đầy đặn non mịn lại lần nữa bị chà đạp bừa bãi, dùng sức rất mạnh!
Cô mở hé đôi mắt đẹp, nhìn xương bả vai cường tráng của hắn, da thịt màu đồng cổ khêu gợi, cơ ngực cùng cơ bụng mê người, cái đầu thì đang bận rộn trước ngực, cô nở một nụ