Ngày hôm sau Đại Lận vẫn không ở lại T thị, mà là quay về Cẩm thành, đi làm ở Đằng thị.
Bên trong Đằng thị đang điên đảo truyền tin Diệp Tố Tố bị đuổi đi, tụm năm tụm ba nói nhỏ với nhau, đem chuyện xảy ra tối hôm qua ở T thị mà tán gẫu ồn ào huyên náo, đều tự che miệng cười trộm Diệp Tố Tố xứng đáng như vậy!
Liễu Khiết và Lưu Tư cũng tham dự ở trong đó, cùng cười hì hì với đồng nghiệp mới, đem hiện trường bữa tiệc tối hôm qua xem một lần, sau đó cười một tràng!
Diệp Tố Tố quả thật xứng đáng a, thế nhưng lại chạy đi câu dẫn Đằng thiếu gia đã có vị hôn thê, trước mặt công chúng thể hiện vẻ phong tình của mình, đây không phải là tự rước lấy nhục, tự tìm đường chết sao? Đúng là lớn lên không có não!
Nhưng mà hai người đang cười cười, có chút hồn nhiên, bỗng nhiên sau lưng có một âm thanh giày cao gót gõ thật mạnh lên sàn nhà, Toto cầm tấm kẹp tài liệu hung hăng gõ lên đầu hai người, dùng mười phần lực: "Hai đứa ngu xuẩn vô dụng, giờ là lúc tám chuyện phiếm sao? Còn không nhanh chạy đi làm việc!"
Hai người vội vàng nhảy dựng lên, lấy tay xoa xoa nơi đầu bị đánh đau, quay đầu nhìn chằm chằm nữ ma đầu trước mặt, cố ý cười nói: "Thì ra là chị Toto! Chị Toto, vừa rồi có hai người cảnh sát lại đây tìm chị, nói là hỏi một số chuyện về clip của Đóa Hoa Đóa. Nhưng chúng tôi không thấy chị ở văn phòng, liền từ chối bọn họ, chính là đưa số điện thoại riêng của chị cho bọn họ, để bọn họ liên lạc với chị cho tiện......"
Toto nghe vậy nhíu chặt mày, mắt lộ ra vẻ hung ác, cười cười lạnh lùng: "Tiết lộ số điện thoại của tôi thì làm thế nào, tôi cũng không làm chuyện gì đuối lý, không sợ bọn họ tìm đến cửa! Nhưng thật ra các người, lại cố ý tiết lộ số điện thoại của tôi, muốn cảnh sát tìm tôi gây phiền phức sao? Nghĩ xem, các người chán sống rồi, e ngại cuộc sống trước mắt quá mức an nhàn nhỉ!"
"Chị Toto, ý của chúng tôi không phải vậy......"
"Đi về làm việc đi!" Toto hung hăng ném tài liệu lên mặt hai người, lười nghe những lời vô nghĩa của bọn họ, ánh mắt âm lãnh quét ngang toàn bộ văn phòng, nhìn chằm chằm khuôn mặt của mỗi người, "Nếu còn để tôi nghe thấy có người thì thầm trong văn phòng, dám trái lệnh, tôi khiến cho người đó chịu không nổi!"
Cửa văn phòng, Đại Lận thấy Toto nổi bão với nhân viên bộ phận thị trường, hoàn toàn không biết thu tay, cô nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, cười nói: "Đây là đã xảy ra chuyện gì lại khiến chị Toto tức giận như vậy?"
"Chị Đại Lận, chắc là chị Toto vì chuyện xảy ra với trợ lý Diệp tối hôm qua ở bữa tiệc rượu, cùng với vừa rồi chúng tôi phối hợp với cảnh sát điều tra, đưa số điện thoại của chị Toto cho cảnh sát, hai việc này khiến chị Toto cảm thấy tức giận." Liễu Khiết và Lưu Tư ở bên cạnh trả lời thay, vội vàng đứng phía sau Đại Lận, cười lạnh nhìn Toto ở đối diện, lại kẻ tung người hứng mà nói: "Chị Toto, nghe nói ngày hôm qua có một người tóc ngắn tự xưng là nữ trợ lý của chị xuất hiện ở bữa tiệc, muốn cướp trợ lý Diệp trước mặt Đằng thiếu gia......"
"Câm miệng!" Toto nghiến mạnh răng, để hai nhân viên thực tập này ngậm miệng lại, con ngươi lại gắt gao nhìn chằm chằm Tô Đại Lận, "Tối hôm qua, không có một người trợ lý nào của tôi đến bữa tiệc để giúp trợ lý Diệp cả! Tất cả, đều là trợ lý Diệp dựa theo sự sắp xếp của công ty, tận tâm đi công tác ở T thị! Về việc tối hôm qua phát sinh chuyện gì, người sáng suốt có thể nhìn ra, là trợ lý Diệp có năng lực hơn người nào đó, bị Đằng thiếu gia hiểu lầm, mới bị điều động đi công tác ở nước ngoài xa xôi! Tô tiểu thư, hay là cô cho tôi biết người tạo ra sự hiểu lầm này là ai? Là cô sao? Hay là người khác?"
"Không muốn đoán." Đại Lận cười lạnh lùng với cô ta, không dây dưa cùng cô ta, bảo Liễu Khiết và Lưu Tư cùng cô đi đến văn phòng, trực tiếp đi qua bên cạnh Toto, sau đó đang đi tới, đột nhiên xoay qua, nhỏ nhẹ cười nói với Toto: "Chị Toto, nghe nói đêm qua ở T thị xảy ra chuyện hai băng đảng giang hồ cầm mã tấu chém gϊếŧ nhau, có thủ lĩnh đứng đầu là Cường ca bị chém ở hiện trường, máu chảy không ngừng được đưa vào bệnh viện, không biết chị Toto có biết người này không?"
Toto sửng sốt, phút chốc nheo mắt lại: "Đằng Duệ Triết khiến người của tôi bị thương, món nợ này tôi sẽ tìm Tô Đại Lận cô tính sổ!"
Đại Lận nghe vậy sắc mặt buồn bã, gắt gao nhìn chằm chằm Toto ở trước mặt, vẫn cười như trước: "Hiện tại chị Toto đang đứng ở bên nào để nói chuyện? Nơi này hình như là Đằng thị mà Đằng Duệ Triết sắp tiếp nhận, cũng không phải địa bàn xã hội đen của chị! Nếu muốn đùa giỡn oai phong, chị Toto cũng nên tìm đúng nơi!"
"Thì tính sao! Tôi sẽ chỉnh chết cô!" Toto hơi hơi cúi mặt qua, cầm lấy vạt áo của Đại Lận, kéo lại gần, dùng âm thanh đủ để hai người nghe thấy mà cảnh cáo Đại Lận, "Bây giờ cô còn chưa được gả qua đây, không có trở thành thiếu nãi nãi, xem Toto này làm thế nào cho cô sống không bằng chết!"
Sau đó buông Đại Lận ra thật mạnh, giơ ngón tay thối ra mà vũ nhục Đại Lận, để Đại Lận chờ coi, thế này mới xoay lưng đánh mông đi về văn phòng của mình, vênh váo tự đắc giống một con gà mái đang tức giận. Nhưng bởi vì giày cao gót quá cao, cô ta đi lại có vẻ không thoải mái, cổ vươn cao cao, ánh mắt kiêu ngạo nhìn về phía trước, kết quả phía trước có bậc thang, bước đi của cô ta không vững, đột nhiên thân hình lảo đảo, hai tay huơ lên phía trước chụp một cái!
Hơn nữa, mỗi ngày cô ta đều mang giày cao gót siêu cao, độ cao của gót giày như hai cái cà kheo, bởi vậy khiến Toto muốn cực lực ổn định thân thể, khi hay tay điên cuồng huơ lên, giày cao gót lại đưa cô ta đi về phía trước, khiến cho đầu của cô ta đụng vào trên cánh cửa thủy tinh, khuôn mặt phút chốc bị ép tới cực độ, biến hình vặn vẹo, cái mũi không ngừng chảy máu!
Mà phía sau cô ta, đúng là truyền đến một trận cười khen ngợi, "Ha ha, thật đúng là phấn khích, cái mũi bị đụng muốn rớt ra!" "Không có ngã xuống, thật đáng tiếc!" Giằng co một hai giây, tất cả mọi người trong văn phòng đều chúc mừng nữ ma đầu này làm trò hề, quả thật so với World Cup muốn nhiệt huyết sôi trào hơn! Sau đó khi nữ ma đầu ôm mũi xoay qua nhìn chằm chằm mọi người, mọi người cực kỳ có ăn ý mà ngậm miệng không thèm nhắc lại, cho rằng cái gì cũng không nhìn thấy, vùi đầu tiếp tục công việc của mình.
Toto thì chùi chùi cái mũi, dường như không có việc gì mà bước thấp bước cao đi vào thang máy.
"Nghe nói Toto đem toàn bộ tài liệu quan trọng của bộ phận thị trường giao cho Diệp Tố Tố?" Đại Lận trở lại văn phòng của mình, lật lật một ít tài liệu trên mặt bàn, nhìn tất cả tài liệu về nhân sự, "Amy có ý định lại đây làm trợ lý của tôi hay không?"
"Quản lý Tô, cùng bộ phận có hai quản lý, không thể cùng lúc có chung một trợ lý được." Liễu Khiết cười nhắc nhở cô.
"Vậy để Amy chuyển qua văn phòng tổng giám đốc, tôi sẽ xin tổng giám đốc điều chuyển cô ấy, tôi có một chuyện cần hỏi cô ấy." Đại Lận gấp lại những tài liệu râu ria này, không cần thiết nhìn, phát hiện bộ phận này quả nhiên ứng với một câu ngạn ngữ -- Hoàng đế ở trên trời cao, dân trẻ ngay trước mặt. Chỉ cần Đằng nhị bá không đi đến bộ phận thị trường, nơi này trở thành thiên hạ của Toto làm xằng làm bậy! Cùng công ty thì thế nào? Chỉ cần Toto cho các cổ đông khác chỗ tốt, để bọn họ tiến vào, tất cả các cổ đông đều mắt nhắm mắt mở để Toto hoành hành ngang ngược, mọi người cùng chiếm ưu việt ở công ty!
"Được, chúng tôi đi giúp cô ấy chuẩn bị."
"Đi thôi."
Ngày hôm sau, Amy xuất viện quả nhiên ôm thùng giấy đồ đạc đến văn phòng tổng giám đốc, đi đứng còn khập khiễng. Vốn dĩ Toto không chịu thả người, ở văn phòng dùng ngòi bút đâm vào trán của Amy, không ngừng mắng to, nhưng tổng giám đốc đã phê duyệt quyết định, Amy nhất định phải chuyển qua, trong ngày này phải đến văn phòng tổng giám đốc.
Toto
Nhưng oan gia ngõ hẹp, đi đến nơi nào cũng có thể gặp phải, giờ phút này Amy vừa mới vào thang máy, liền phát hiện Toto ở thang máy chờ cô từ khi nào, nữ ma đầu này cũng cố ý đi đến văn phòng tổng giám đốc, ôm cánh tay, cười như không cười nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt nhỏ nhắn của cô: "Nghe nói cô mang thai? Nhưng người đàn ông kia của cô đã kết hôn, tiểu tiên nhân như cô là bên thứ ba."
Amy co rụt bả vai lại, ôm thùng giấy đứng trong góc mím môi không lên tiếng.
"Nếu không muốn chị Toto đem chuyện này làm lớn thì tự biết điều." Toto cười âm hiểm đi tới phía cô, nâng tay lên, lại cố ý chỉ chỉ vào nơi dán băng trên cái trán của cô, khiến Amy bị đau mà kêu to, chậc chậc hai tiếng, "Chậc chậc, xem cái dáng vẻ tiện nhân này chính là làm vợ bé cho đàn ông, quả nhiên có vài phần tương tự với Tô Đại Lận, một mùi vị tanh tao, chắc là kiếp trước thiếu đàn ông. Nhưng mà tôi nghe nói tên đàn ông kia của cô là công tử của Xá gia đi làm ở ngân hàng Trung Quốc, vài năm trước đã kết hôn, là phú nhị đại, không phải là quan nhị đại, so ra còn kém hơn Đằng Duệ Triết."
Cô ta nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Amy đang kêu đau liên tục, toàn thân tỏa ra một cỗ âm khí khiến người ta nổi gai ốc, "Nếu chị Toto không có để Đằng Duệ Triết vào mắt, cô đoán xem Xá Dật kia ở trong mắt Toto là cái gì? Chi nhánh của ngân hàng Trung Quốc kia tính là cái rắm gì, lúc nào bà đây cũng có thể khiến hắn ta cuốn gói cút khỏi ngân hàng!"
"Toto, tôi biết phải làm thế nào." Amy lấy tay ôm lấy cái trán bị thương của mình, không ngừng lùi về phía sau, "Tôi sẽ không đem chuyện cơ mật của công ty nói cho Tô Đại Lận biết, Amy luôn luôn đứng về phía chị Toto, vĩnh viễn không thay đổi."
"Vậy là tốt nhất." Toto cười vừa lòng, lấy tay vỗ vỗ cái trán của Amy, "Ngoan như vậy là tốt nhất, như vậy chị Toto sẽ không tìm cô gây phiền phức. Tốt lắm, giờ tay của chị Toto mỏi rồi, cầm giúp đi."
"Vâng!" Amy vội vàng đặt thùng giấy lớn trong tay mình xuống đất, giúp Toto cầm lấy tài liệu cùng bó hoa, xem Toto là hoàng thái hậu mà hầu hạ, vẫn không dám hé răng. Mà phía sau, Liễu Khiết cũng giúp Đại Lận ấn nút mở cửa thang máy, cùng Lưu Tư đi vào phía sau của Đại Lận.
Ba người đi vào, đầu tiên là nhìn thấy Amy lại thành dáng vẻ đáng thương, thân hình gầy yếu đang ôm này nọ, khúm núm, Toto thì đang ở bên cạnh soi gương, cái đầu nghiêng trái nghiêng phải tỏ vẻ quyến rũ, làm như không nhìn thấy Đại Lận.
Đại Lận liếc mắt với Liễu Khiết và Lưu Tư một cái, ý bảo hai người giúp Amy đang bị bệnh ôm này nọ, còn mình thì lẳng lặng nhìn Toto trong tấm kính. Có một loại phụ nữ cực phẩm, hoàn toàn không biết hai từ "Thu tay" cùng "Sợ hãi" được viết như thế nào, lại càng không nói đến, thế nào là "Tự mình hiểu lấy" hay "Dừng cương trước bờ vực", Toto chính là loại phụ nữ cực phẩm này. Bởi vậy không cần dây dưa với cô ta.
Liễu Khiết và Lưu Tư thì đang ở một bên giúp Amy, nhưng hai cô gái này tính phá hư chuyện, nhiệt tình lấy tài liệu cùng hoa và giày cao gót mới tinh của Toto trong tay Amy, lại nhìn ra ngoài thăm dò, ánh mắt tinh quái chớp chớp: "Ai nha, hình như bên ngoài có người, chúng ta chờ một chút!"
Kết quả, hai người vui vẻ đặt bó hoa hồng, giày cao gót mới của Toto ở cửa thang máy, khiến cho của thang máy đang đóng lại kêu tiếng "Cạch", sau đó thật vô tội xoay người, cười cười: "Thật ngại với chị Toto quá, bên ngoài không có ai, có khả năng đối phương ấn nút thang máy lại bỏ đi rồi. Chị Toto, hoa hồng cùng giày cao gót của chị thật là đẹp, ai tặng vậy?"
Amy thì ở bên cạnh lo lắng kêu to: "Liễu Khiết, Lưu Tư, cửa thang máy đóng lại vướng đồ đạc, mau đi lấy ra!"
"A!" Hai người vội vàng kéo đồ vào, cầm bó hoa hồng cùng giày cao gót bị cửa thang máy kẹp hỏng, áy náy đưa đến trước vẻ mặt đang tăm tối của Toto, "Thật ngại quá, vừa rồi không nhìn thấy."
Sau đó đem những đồ này giao đến tay của Toto, lại quay lại nhìn nữ ma đầu, nghẹn một bụng cười, bước lui đến phía sau Đại Lận.
Vì vậy thời điểm thang máy đã đến văn phòng tổng giám đốc ở tầng cao nhất, Đại Lận bảo hai người giúp Amy ôm thùng giấy lớn, cùng đi vào văn phòng tổng giám đốc.
"Đứng lại cho tôi!" Toto lạnh lùng cất giọng về phía bóng dáng của Đại Lận, "Quản lý cho tốt người của cô, nếu không tôi phá cho Đằng thị của cô đến long trời lở đất!"
Đại Lận quay đầu cười nhẹ: "Vừa rồi là bọn họ không cẩn thận, tôi sẽ để bọn họ xem xét bồi thường." Mang theo ba người thư ký, tiếp tục dường như không có việc gì mà đi về phía trước, bảo thư ký Alice gọi điện nội tuyến vào văn phòng tổng giám đốc.
Nhưng Alice nói cho cô, Đằng nhị bá bị bệnh, thân thể vẫn không khỏe, mấy ngày nay sẽ không đến công ty, Tô tiểu thư cần đợi Đằng thiếu gia trở về xử lý công việc, mới có khả năng bước vào văn phòng tổng giám đốc.
"Ừ, chiều nay anh ấy trở về." Đại Lận bình tĩnh lên tiếng, để Alice sắp xếp công việc cho Amy, còn mình thì đi lại một vòng trên văn phòng tập trung tinh anh ở tầng cao nhất, nhìn đoàn đội tinh anh mà Đằng nhị bá dẫn dắt mấy năm nay, lại liếc mắt nhìn thấy Toto đang theo lên đây, mở miệng cười lạnh: "Tổng giám đốc không có, xem ra lần này chị Toto đành đi một chuyến tay không."
Toto sớm đã ném hoa hồng và giày cao gót vào thùng rác, hoàn toàn không quan tâm cô, nhìn không chớp mắt đi về phía trước, đúng là trực tiếp mở ra cửa văn phòng của tổng giám đốc, bình thản ung dung ra ra vào vào!
"Alice, mua lại một bó hoa hồng cắm trong văn phòng tổng giám đốc, hoa ở văn phòng nên thay đổi!" Cô ta lớn tiếng chỉ đạo, thải giày cao gót, nghiễm nhiên trở thành nữ chủ nhân ở nơi này, nhìn thấy cái gì không vừa mắt liền trực tiếp ra lệnh cho thư ký đem vứt đi, "Lão Đằng tổng không thích bình sứ ngựa vằn này, nhìn qua thật chói mắt, ném đi!"
"Alice, lỗ tai của cô có phải bị điếc hay không? Tôi nói cô ném những thứ này ra ngoài cho tôi!" Nữ ma đầu rống lên một tiếng!
Liễu Khiết và Lưu Tư đang hỗ trợ sửa sang lại tài liệu bị một cảnh này làm cho há hốc cả mồm, nhỏ giọng lặng lẽ hỏi Đại Lận: "Chị ta dám sai khiến thư ký của tổng giám đốc như vậy, chẳng lẽ thật sự có gì đó với tổng giám đốc? Hèn gì vừa rồi chị ta lấy giày cao gót cùng hoa hồng đi lên tầng cao nhất, thì ra là mặc cho lão Đằng tổng xem!"
Đại Lận nhẹ nâng tay, để hai người đừng tự mình phỏng đoán, "Đằng nhị bá không phải là người như thế, chị ta đang cố ý khiến mọi người hiểu lầm mối quan hệ giữa chị ra và tổng giám đốc, nâng thân phận của mình lên. Giờ chúng ta đi xuống lầu."
"Vâng!"
Ba người xử lý chuyện ở tầng cao nhất xong, đang muốn xuống lầu, bỗng nhiên nhìn thấy thang máy chuyên dụng "Ting" một tiếng mở ra, đi ra là hai người cảnh sát, cảnh sát đang trò chuyện cùng Đằng Duệ Triết vừa mới trở về, chắc là gặp ở cửa công ty, đúng lúc cùng nhau đi lên thang máy.
Vốn dĩ Đằng Duệ Triết đang đi thị sát ở T thị, phải đi thăm viếng xung quanh một phen, họp hành, gặp mặt, khảo sát, thuận tiện xử lý chuyện của Diệp Tố Tố, bởi vậy trễ mấy ngày mới quay lại thành phố. Hiện tại hắn mang theo thư ký trở về, chắc là đi đến tòa thị chính trước, có thể không có chuyên tâm hỗ trợ xử lý nội tình bên trong Đằng thị!
"Đây là vợ của tôi." Hắn trầm giọng giới thiệu với cảnh sát, nhẹ nhàng kéo Đại Lận vào trong lòng mình, lấy tay thoáng ôm lấy cô, không tính là thân mật, nhưng cũng khiến cho người ngoài nhìn ra mối quan hệ vợ chồng của bọn họ, chính thức mà lịch sự, "Cùng đến văn phòng đi."
Đại Lận gật gật đầu, theo hắn đi về hướng văn phòng tổng giám đốc, phát hiện bọn họ không gặp nhau mấy ngày, hắn càng thêm hăng hái, khuôn mặt dương cương tuấn tú phát ra một hương vị đàn ông trưởng thành mê người, giống như một ly rượu thơm nồng, dùng thời gian lắng đọng khí chất của hắn, thành thục, ổn trọng, làm việc luôn có tính chất chu toàn, càng ngày càng biết lòng phụ nữ. Hơn nữa hắn còn có một dáng người hoàn mỹ, một đôi chân dài thẳng tắp đầy cường tráng, bọc trong ống quần âu tinh xảo, không biết ở T thị có hớp hồn một vài cô gái nào không, rước lấy một đàn ong bướm?
Nhưng mà cũng đã qua nhiều ngày không gặp, khiến cho hai người bọn họ như xa cách ba năm, mỗi phút mỗi giây đều nhớ nhung đối phương, muốn thật sự chạm đến thân thể của đối phương, chứng minh đối phương tồn tại, giờ phút này, cô nhìn thấy ánh mắt thâm tình nóng rực của hắn, trái tim nhảy "Thịch, thịch", hô hấp hơi dồn dập, muốn cùng hắn có một cái ôm đầy lửa nóng, nhưng, văn phòng có rất nhiều người, bọn họ không thể giải nổi khỗ tương tư này ở trước mặt mọi người.
Mọi người cùng nhau đi vào văn phòng tổng giám đốc, Toto vừa rồi còn đang diễu võ dương oai lâp tức cụp đuôi lại, thậm chí không dám đối mặt với Đằng Duệ Triết, nghe được âm thanh liền trốn ngay lập tức. Xem ra, vài ngày trước đám giang hồ du côn bị đánh vẫn khiến lòng Toto còn sợ hãi, cô ta còn biết được sợ hãi!
"Alice, pha trà cho hai đồng chí cảnh sát." Đằng Duệ Triết im lặng chỉ đạo thư ký ở cửa, sau đó đứng dậy, đôi mắt nhọn liếc nhìn Đại Lận ngồi trên ghế sô pha một cái, ý bảo cô cùng hắn đi về phòng nghỉ.
Tim Đại Lận đập nhanh hơn, vội vàng đi theo hắn đến gian phòng nghỉ ngơi của tổng giám đốc, mở cửa ra, tìm kiếm bóng dáng cao to của hắn, cũng là, đột nhiên bị cánh tay mạnh mẽ của hắn kéo vào trong cửa!
Ngay sau đó, thân hình xoay tròn một vòng, liền bị thân hình cường tráng đầy lửa nóng của hắn đè ở trên tường, đôi môi đỏ gợi cảm duyên dáng đã bị hắn giam cầm trong nụ hôn!
Cô phát ra một tiếng kinh hô rất nhỏ, hai người là củi đốt gặp được lửa nóng, càng không thể vãn hồi, âm thanh tiếng tim đập của hắn như sấm, đập thình thịch, nhắn dùm cô rằng hắn đặc biệt nhớ nhung cô hơn......
Ngoài cửa, thư ký Alice đang hầu hạ hai người cảnh sát uống trà, cũng dựa theo chỉ thị, điện thoại thông báo Toto lần nữa lên lầu nhận điều tra.
Hai người cảnh sát nhìn hướng gian phòng nghỉ một cái, biết điều cười cười: "Xem ra Đằng thiếu gia cùng thiếu phu nhân tiểu biệt thắng tân hôn rồi, không có tiện để người ngoài quấy rầy, chúng ta vẫn nên đến phòng họp đi."
Bọn họ chủ động đi ra ngoài, cười đóng cửa lại. Vừa rồi Đằng thiếu gia là đến đây gặp vợ yêu, gặp gỡ bọn họ ở cửa, liền cùng nhau lên đây, thật sự là ngại ngùng khi quấy rầy vợ chồng bọn họ gặp nhau.
---
Toto
Toto đi lên tầng cao nhất lần nữa, ở phòng họp
to như vậy, ngồi đối mặt với hai người cảnh sát, đôi mắt hun khói liếc mắt nhìn ảnh chụp trên bàn như không sao cả, lắc đầu: "Tôi không biết nơi này."
"Nhưng tiểu thư Đóa Hoa Đóa khởi tố cô kéo cô ấy đi!"
"Đúng vậy, ngày đó là cô ta quyến rũ bạn trai của tôi, tôi để người ta kéo cô ta đi ra ngoài!" Toto kiêu ngạo ngồi vắt chéo đùi, đổi tư thế ngồi, nâng mắt hỏi cảnh sát trước mặt: "Chẳng lẽ như vậy là sai sao? Tôi chỉ kéo cô ta đi ra ngoài, cũng không có đưa cô ta đến căn biệt thự như trong ảnh chụp này! Nếu các người nhất định phải khởi tố tôi, vậy xin đưa ra nhân chứng, vật chứng, chỉ cần có chứng cớ, tôi tuyệt đối không bỏ qua trả lời vấn đề của các người!"
Hai người cảnh sát nhìn nhau, liếc mắt nhìn đối phương một cái, thế này mới lại nói: "Tuy rằng đối phương đã rửa những vân tay ở trên người tiểu thư Đóa Hoa Đóa, nhưng căn biệt thự này vẫn còn lưu lại dấu vân tay của chủ nhân nó. Cảnh sát chúng tôi đã thu thập và đối chứng dấu vân tay, tìm kiếm ra hung thủ, còn mong tiểu thư Toto phối hợp điều tra với chúng tôi!"
"Không thể theo được!" Toto bật lửa châm thuốc, hít sâu một ngụm ném bật lửa xuống, sau đó đẩy ghế dựa đứng dậy, đi ra ngoài trước mặt hai người cảnh sát, "Nếu có chứng cứ hãy lại đến tìm tôi, hiện tại đừng lãng phí thời gian của tôi!"
Cô ta vênh váo tự đắc đi về hướng cửa, lại bị thư ký vệ sĩ của Đằng Duệ Triết giơ tay ngăn lại, nghiêm mặt, ép cô ta quay lại phòng họp, thân hình cao lớn của Đằng Duệ Triết thì chậm rãi đi ở phía sau, ngũ quan tuấn mỹ tuyệt luân phủ kín một tầng băng sương, ánh mắt như đao kiếm nhìn chằm chằm Toto không biết sống chết.
"Hiện tại Diệp Tố Tố đã bị điều đi công trường ở nước ngoài, tiểu thư Toto có cần đi hay không?" Hắn thản nhiên mở miệng, thân ảnh thon dài đi vào từ ngoài cửa, ý bảo vệ sĩ đóng cánh cửa thủy tinh lại, đôi mắt thâm ám như mắt ưng liếc nhìn toàn bộ căn phòng, "Tổng giám đốc điều động phó phòng Tô đi T thị khai thác thị trường, vì sao trưởng phòng Toto lại tiền trảm hậu tấu, để trợ lý Diệp đi T thị trước? Hơn nữa còn làm khó chịu ở nhà ga, Toto cô tính làm cái gì?"
"Đằng thị trưởng, đây là chuyện bên trong của công ty, cùng anh đây có quan hệ trực tiếp gì?" Toto cười lạnh hỏi ngược lại, cũng không cảm thấy chính mình sợ hãi họ Đằng này, lại càng không cần khách sáo với Tô Đại Lận, "Đằng thị trưởng đang nhậm chức ở tòa thị chính, vậy hẳn là nên quản lý vấn đề dân sinh. Hiện tại nội bộ bên trong Đằng thị, đề cập đến vấn đề buôn bán cơ mật, chắc là không đến phiên anh nhúng tay! Tuy rằng Đằng thị trưởng đây là nhị công tử của Đằng thị, quan nhị đại, phú nhị đại, nhưng về tình về lý, anh cũng không hẳn là nhúng tay và việc kinh doanh của công ty, chuyện này cùng vấn đề chính trị của anh là có xung đột! Đằng thị trưởng đây là đang lấy việc công làm việc tư!"
"Vậy, không nghe theo điều động của tổng giám đốc, Toto cô ra tay đòn hiểm với thư ký bên cạnh mình thì có sai hay không?" Đại Lận đẩy cửa đi vào, phía sau còn mang theo thư ký Amy, thư ký trưởng Alice, mỉm cười đi đến trước mặt Toto, "Đúng lúc có hai anh cảnh sát ở đây, như vậy lần này, chúng ta đem một số trách nhiệm nói ra cho rõ rang."
Cô chỉ từng chỗ bị thương trên người Amy, để Amy bị bắt nạt hằng năm chịu nói thật với mọi người, kết quả Amy lại cúi đầu, không ngừng lặng yên lùi về phía sau, thế nhưng không phối hợp với Đại Lận.
Đại Lận có chút kinh ngạc, đi đến bên người cô, cười nhỏ giọng nói: "Thật