Edit: Ramsessivy
Đây là lần đầu tiên cô mặc váy ngắn như vậy, cũng là lần đầu tiên bị Mộ Dạ Triệt ôm thân mật như thế, điều này khiến cô trở tay không kịp, hơn nữa xấu hổ vô cùng!
---
Đôi mắt Mộ Dạ Triệt trầm tĩnh thần bí, giống như tuyết trên núi băng vậy, lóng lánh ánh sáng lạnh thấu xương. Hắn chậm rãi gợi lên chút cười biến hóa kỳ lạ, lấy tay vuốt vuốt mái tóc dài của cô: "Lâm tiểu thư cho rằng tôi muốn làm cái gì trong văn phòng này? Cô, tự nguyện đến tòa thị chính, liền chứng tỏ cô đã muốn thăng cấp làm người phụ nữ của bản thiếu. Tiếp theo, cô đi một vòng thăm các văn phòng trong tòa thị chính, sau đó quay lại vị trí của mình."
Hắn vỗ vỗ lưng của cô, ý bảo cô đứng lên, bàn tay cũng không có vuốt ve cô, để cô đứng dậy đi ra ngoài, "Hôm nay ăn mặc thật gợi cảm, sau này mỗi ngày cứ duy trì cách ăn mặc như vậy!"
Đôi mắt hắn toát lên ánh lửa, nhìn thẳng chằm chằm vào cô, lại dùng cặp mắt kia mà liếc mắt đánh giá toàn thân cao thấp của cô một cái, cười lạnh: "Tôi đã để thư ký chuẩn bị kiểu dáng váy áo này cho cô, toàn bộ dựa theo số đo của cô mà may theo, chiều nay tan làm cô thay đồ, sau đó trở lại biệt thự ven biển."
Lâm Tiêm Tiêm bị hắn đẩy ra, cái này lại thêm xấu hổ cùng khó xử, bối rối mang lại giày cao gót của mình, "Được, buổi chiều tôi thay đồ, giờ tôi đi ra ngoài."
Cô dùng bàn tay nhỏ bé gắt gao nắm chặt vạt áo thiếu chút nữa bị bung nút lộ ngực, lại xoay người bối rối mang giày cao gót, vội vã chạy ra cửa. Nếu mỗi ngày hắn để cô mặc loại váy bó sát lại ngắn ngủn này, cô còn làm việc như thế nào?! Bởi vì chỉ cần cô ngồi xuống, cảnh xuân dưới váy ngắn sẽ lộ hết! Chỉ cần cô giơ tay, nút áo sơ mi sẽ bị bung ra!
Hiện tại quả thật cô chính là một bình hoa trang điểm xinh đẹp, lấy thân thể chiêu đãi mắt người, chứ không phải tới nơi này đi làm!
Mộ Dạ Triệt thấy cô đi ra ngoài, đôi mắt sâu như đại dương lại khôi phục vẻ lạnh như băng, ngón tay dài nhấn nút điện thoại bàn: "Báo tin tức bên Singapore cho tôi."
"Vâng! Bên Singapore, Lâm Ngọc Nhi cũng không biết Lâm Tiêm Tiêm chia tay cùng Phó Minh Khải. Trước mắt Lâm Ngọc Nhi tính bay đến Cẩm thành, giúp hai cô con gái giải quyết vấn đề này. Nghe nói Lâm Nho Nhỏ đã gọi điện cho mẹ, đầu tiên là để mẹ nhúng tay chuyện của mình, bắt tay đối phó Lâm Tiêm Tiêm. Đại khái Lâm Ngọc Nhi bay chuyến cuối tuần tầm bốn giờ chiều, không ai đi theo, Lâm Nho Nhỏ đi sân bay đón."
Làm mối cho các gia đình giàu có? Đôi mắt thâm hắc của Mộ Dạ Triệt gợi lên tia cười lạnh, "Thì ra ba mẹ con bọn họ rất có kinh nghiệm trong chuyện này!"
"Thiếu gia, thật ra Lâm Ngọc Nhi từng làm giúp việc cho các gia đình giàu có ở Singapore, cũng chính là bếp trưởng cấp cao, chuyên môn hầu hạ các lão thái thái, bởi vậy trong các gia đình hào môn ở Singapore, bà ta quen biết không ít người. Bà ta vẫn có ý đồ đem hai đứa con gái của mình giới thiệu ra ngoài, thực hiện giấc mộng phú quý của mình, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, mấy năm nay hai chị em lâm gia vẫn không thành công gả vào gia đình giàu có, điều này khiến bà ta nản lòng thoái chí với hai đứa con gái. Bởi vậy mấy năm nay, bà ta cũng mặc kệ không quan tâm đến hai đứa con gái đang ở nước ngoài."
"Tốt lắm, tiếp tục điều tra, có tin tức gì lập tức liên lạc cho tôi." Hắn lạnh lùng cúp máy.
Mà ngoài cửa, Lâm Tiêm Tiêm xấu hổ đã vội vàng giữ chặt tà áo đang để lộ bộ ngực no đủ của mình mà chạy ra ngoài, quả thực đâm đầu chạy thẳng, nhưng cô vừa mở cửa ra, lập tức liền đụng vào một cô gái đang tính gõ cửa đi vào, cùng đối phương phát ra một tiếng kêu sợ hãi!
"Thật xin lỗi --"
"Trời, tiểu thư, cô nhìn đường chút chứ --"
Cổ Dư đang ôm văn kiện bị Lâm Tiêm Tiêm đụng phải lui liên tục về sau mấy bước, văn kiện trong lòng rơi thẳng xuống đất, bực mình phát ra tiếng rống giận dữ, "Tôi nói cô là xảy ra chuyện gì vậy! Đi đường cũng không dùng mắt mà xem sao?!" Trong tòa thị chính thế mà tồn tại nhân viên đâm đầu đi về phía trước, nhắm mắt mà đi sao, rốt cuộc là ai tuyển vào vậy? Không có sát hạch tố chất của viên chức hả? Nhưng mà khoan...... âm thanh của cô gái ăn mặc không chỉnh tề này sao lại quen tai như vậy!?
Cô còn đang nhìn chằm chằm cô gái trước mặt, thấy rõ ràng mặt của đối phương, sau đó ánh mắt dần dần trừng thẳng!
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi." Lâm Tiêm Tiêm khó xử ngẩng đầu, chỉ có thể không ngừng xin lỗi Cổ Dư, đôi mắt trong veo như nước đang thất kinh tìm kiếm buồng vệ sinh ở xung quanh, muốn sửa sang lại quần áo, "Cổ tiểu thư, xin hỏi buồng vệ sinh ở đâu vậy?" Lâm Tiêm Tiêm không cảm thấy giật mình với sự xuất hiện của Cổ Dư.
Cổ Dư thì khiếp sợ liếc mắt đánh giá dáng vẻ quần áo không chỉnh tề này của Lâm Tiêm Tiêm, lại hung hăng chau mày, nhìn vọng về trong phòng thị trưởng, lấy tay chỉ chỉ bên trái, "Phía trước hai mươi mét, có buồng vệ sinh."
Cái dạng này của Lâm Tiêm Tiêm, ngày đầu tiên đi làm lại hoan ái cùng Mộ Dạ Triệt trong văn phòng thị trưởng, ngay cả quần áo cũng xé rách! Còn có Mộ Dạ Triệt, anh thèm khát vậy sao, thế nhưng lại lột quần áo tình nhân của mình thành ra như vậy!
Cổ Dư
Cô tức giận đến âm thầm run run, lạnh lùng nhìn chằm chằm thân ảnh Lâm Tiêm Tiêm chạy qua trước mặt, cực lực nhịn xuống xúc động muốn đánh người. Cuối cùng, cô vẫn ngồi xổm xuống thu dọn văn kiện, cúi đầu bình ổn lửa giận của chính mình, tận lực để chính mình đừng tức giận. Vừa rồi Lâm Tiêm Tiêm nhìn thấy cô ngược lại cũng không kích động một chút nào, cho rằng giữa Lâm Tiêm Tiêm cô cùng Dạ Triệt là chuyện đương nhiên, vậy cô ở đây giận dỗi cái gì! Chọc tức mình giận, có ai hiểu mình đau đâu!
Vì thế cô kiểm tra hai chồng văn kiện, chính mình không đi gặp Mộ Dạ Triệt, mà để trợ lý của hắn hỗ trợ đưa vào, "Nhân tiện nói cho anh ấy, hôm nay tôi về muộn một chút."
"Thư ký Cổ, mời vào." Trong phòng, Mộ Dạ Triệt vừa trò chuyện xong sớm đã nghe thấy âm thanh của cô, chỉ đạo cô đi vào, "Nếu đã đến đây, vậy vào đi."
Cổ Dư giao văn kiện cho trợ lý của hắn, không nói chuyện, trực tiếp xoay người rời đi.
Cô sẽ không vào phòng gặp hắn trong trường hợp này, cô thật sự hối hận đã vì Mộ bí thư mà kết hôn giả với Mộ Dạ Triệt, quả nhiên là đi từng bước sai từng bước.
Trong phòng, Mộ Dạ Triệt thấy Cổ Dư không chịu để ý đến mình, trực tiếp xoay người rời đi, ấn nút nội tuyến để trợ lý ngăn cô lại, nói lạnh nhạt: "Cần phải làm cho thư ký Cổ vào đây."
"Thật xin lỗi Mộ thị trưởng, thư ký Cổ đi rất nhanh, nhất quyết không chịu vào. Ngài xem tiếp theo làm gì bây giờ? Mười phút sau ngài có cuộc họp......"
Thân ảnh cao to của Mộ Dạ Triệt đã muốn đi ra từ văn phòng, lạnh lùng liếc mắt nhìn trợ lý một cái, "Để cuộc họp diễn ra chậm lại, toàn bộ hành trình chiều nay đều hủy bỏ."
"Nhưng......"
"Hủy bỏ toàn bộ!" Mộ Dạ Triệt quát lớn một tiếng, khuôn mặt hoàn mỹ đã sắc lạnh, để trợ lý phụng mệnh làm việc đừng hỏi vô nghĩa nữa, sau đó sải bước chân dài đi nhanh về phía trước, đuổi theo Cổ Dư.
Cổ Dư ở phía trước cũng không biết hắn đuổi theo, đã là bước nhanh đến cửa tòa thị chính, tâm tình lại lần nữa không xong đến cực điểm!
Nhưng hiện tại cô đang đi làm, không thể bởi vì tâm trạng riêng mà tức giận chạy ra ngoài, chỉ có thể cho rằng chuyện gì cũng đều chưa từng xảy ra, đứng ở cửa tòa thị chính mà kiểm kê bộ sách mà tòa thị chính mới đặt.
Cô là nhân viên phòng tài liệu, phải tự mình chuyển từng thùng sách mới từ trên xe tải xuống, sau đó vận chuyển đến phòng tài liệu, mở ra, đưa lên kệ, nhập số liệu, mệt không cần nhắc đến, hơn nữa bị dính bụi bẩn! Giờ phút này cô đang vùi đầu làm việc, căn bản không biết Mộ Dạ Triệt ở bên cạnh nhìn mình, kéo xe đẩy đến phòng tài liệu.
Mộ Dạ Triệt thì đi ở phía sau cô, nâng tay ý bảo cấp dưới đừng lên tiếng, một đường đi theo cô.
Vì thế khi cô đưa thùng sách hỗn độn vào phòng tài liệu âm u, thế này Mộ Dạ Triệt mới biết nhân viên phòng tài liệu thật vất vả! Dọn, nâng, kéo, đẩy, đưa lên kệ, chùi bụi, liên tục lên xuống thang cây, toàn bộ đều do Cổ Dư cùng hai nhân viên khác làm. Vài nữ nhân viên trung niên có hình thể to mọng thì ngồi trước máy tính phụ trách nhập liệu sách, đem mã vạch mà quét ở máy tính là xong, ném qua một bên, miệng còn cúp hạt dưa, nhai kẹo.
"Là ai sắp xếp công việc này cho thư ký Cổ?" Mộ Dạ Triệt đứng ở cửa nghiêng mặt mình, nhìn người phụ trách bên cạnh, "Công việc văn thư bao gồm những chuyện này sao?"
"Cái này......" Trưởng phòng tài liệu sợ tới mức ứa ra mồ hôi lạnh, không rõ vì sao Mộ thị trưởng lại quan tâm đến vấn đề nhỏ này, vội vàng nói; "Thư ký Cổ là từ ngành khác sắp xếp đến đây, Văn Khoa Dài cảm thấy cô ấy thích hợp với vị trí này, bởi vậy để cô ấy bắt đầu làm ở đây, mà bản thân thư ký Cổ cũng không có ý kiến gì......"
"Để thư ký Cổ đến văn phòng thị trưởng, nơi đó đang cần một chủ nhiệm văn phòng, cũng chính là thư ký trưởng." Mộ Dạ Triệt nói lạnh nhạt, thản nhiên nhìn lướt qua nơi này, "Đơn xin chuyển bộ phận của thư ký Cổ, bản thị trưởng viết rõ là điều chuyển sang chức vụ thư ký trưởng, các người dám tự mình bóp méo!" Những tên khốn dám ăn gan hùm mật gấu này, thế nhưng dám lạm dụng tư quyền ở đây!
"Mộ thị trưởng, Chiến Sâm tôi thật sự không dám làm như vậy, có thể là xảy ra sai sót khi điều chuyển đổi đi nơi khác......"
Mà trong phòng tài liệu, Cổ Dư đang leo lên thang cây mà sửa sang lại kệ sách, đầu mệt đầy mồ hôi, cuối cùng cô ngồi ở thang cây, xoay nắp bình nước mà uống một ngụm, dùng khăn mặt quạt quạt, miệng thở hộc, lại bỗng nhiên cảm giác có người đứng ở phía dưới cô, dọa cô giật mình một cái!
"Là anh?" Cô vội vàng xoay qua, kinh ngạc nhìn Mộ Dạ Triệt ở bên dưới! Hắn tới đây khi nào?
"Vừa rồi vì sao không vào văn phòng của anh?" Thì ra Mộ Dạ Triệt đã sớm đi tới trước mặt cô, vóc dáng cao cao, khuôn mặt hoàn mỹ, ánh mắt ôn nhuận đang nhìn lên cô, "Đi xuống!"
Cổ Dư tiếp tục ngồi ở trên thang cây nghỉ ngơi, cũng không xuống dưới, ôn hòa nhìn hắn một cái, "Xin lỗi Mộ thị trưởng, bây giờ tôi còn đang làm việc, không tiện đi xuống. Mời ngài tránh đi cho, không kệ sách lại rớt xuống người ngài, những tài liệu này rất nặng."
"Buổi tối về nhà đúng giờ." Mộ Dạ Triệt ở dưới thang cây lại im lặng nói, đôi mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào cô, "Nơi chuyển đi của em là văn phòng thị trưởng, không phải phòng tài liệu của văn phòng thị trưởng, chiều nay qua văn phòng thị trưởng báo danh đi."
"Hai cái này có gì khác nhau sao?" Cổ Dư ngừng công việc trong tay, quay đầu nhìn người được mọi người ngưỡng mộ vừa mới hoan ái cùng Lâm Tiêm Tiêm, "Phòng thị trưởng cùng phòng tài liệu của thị trưởng cách nhau không xa, đều thuộc khối văn phòng thị trưởng. Nếu Mộ thị trưởng cần đọc tài liệu, tôi lúc nào cũng có thể đưa qua, thuận tiện hơn."
Mộ Dạ Triệt nhướng mày nhìn cô, đôi mắt sáng bắt đầu bị thái độ của cô biến thành ám trầm, gương mặt tuấn tú trầm xuống: "Em xác định không đến báo danh sao? Thư ký trưởng của bản thị trưởng chỉ có một vị trí, mà anh ngoại lệ muốn có một nữ thư ký trưởng có năng lực tuyệt vời, nếu em không muốn, anh sẽ tìm người khác thay thế!"
"Vậy ngài cứ việc tìm những người khác mà thay thế." Cổ Dư xoay đầu trở về lần nữa, nâng lên hai bàn tay, tiếp tục sửa lại sách trên kệ, nhẹ nhàng cười nói: "Tôi tiếp tục làm việc ở phòng tài liệu cũng tốt, bởi vì tôi tính