"Ừ, đúng vậy." Mộ Thanh Vận gật đầu liên tục, cũng hiểu được ý này không sai, thế này mới buông cà vạt xuống, tiếp tục dùng cơm, quay đầu nhìn về phía phòng bếp, "Cổ Dư sao còn chưa đi ra? Đồ ăn êm đẹp như vậy sao lại có sạn nhỉ? Nhất định là do giúp việc nhàn rỗi, không rửa sạch đồ ăn rồi."
"Ngại quá, vừa nãy em cắn phải sạn." Cổ Dư chậm rãi đi ra từ phòng bếp, cười đến híp cả mắt, chạy một cái "Viu", thân hình nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Mộ Dạ Triệt, một lần nữa cầm lấy đũa của mình, quay đầu cười nói với Dạ Triệt bên cạnh, "Về khi nào? Vừa rồi không thấy anh."
Cô tiếp tục ăn đồ ăn của mình, miệng phát ra âm thanh nhai thức ăn, cũng gắp đồ ăn cho Mộ bí thư và Mộ thái thái.
Mộ Dạ Triệt liếc nhìn cô một cái, trên gương mặt tuấn tú không có biểu tình gì, thản nhiên, "Vừa mới về."
"Ừm --" Cổ Dư lại bắt đầu cười, cũng gắp thức ăn cho hắn, cười nói: "Thật ra anh bận việc như vậy, có thể để thư ký đến sân bay đón em là được, không cần tự mình ra sân bay làm gì. Vừa rồi đón em xong lại đi lo công việc, khiến ba mẹ nghĩ rằng anh không có đi đón em, thiếu chút nữa hiểu lầm anh rồi."
Quả nhiên, lời này vừa nói ra, Mộ bí thư cùng Mộ thái thái ở bên cạnh lập tức để lộ khuôn mặt tươi cười, cảm thấy vô cùng cao hứng khi cặp vợ chồng son này ngọt ngào, cười nói: "Bình thường công việc của Dạ Triệt đúng là bận rộn, nhưng mà bận mấy cũng không thể không đón Cổ Dư, hai người là vợ chồng, cần phải thông cảm cho nhau, như vậy ba mẹ mới an tâm."
Vốn dĩ Mộ Dạ Triệt cảm thấy có chút giật mình vì những lời này của Cổ Dư, nhưng hiện tại, thần sắc của hắn khôi phục vẻ tự nhiên, gật đầu với cha mẹ: "Vâng." Không thể tưởng tượng được cô gái này sau khi trở về từ Thái Lan, học được biến hóa! Xem ra thật sự thông minh hơn!
Một bên, Đông Húc đang im lặng dùng cơm càng cảm thấy kinh ngạc thêm vì những lời này của Cổ Dư, hắn liếc mắt nhìn Cổ Dư một cái, ánh mắt lại nhìn lên người Dạ Triệt, cười nói ám chỉ: "Dạ Triệt, nếu mợ út quan tâm cậu như vậy, cậu nên nghĩ cho cô ấy nhiều hơn. Lần này bay về từ Thái Lan, nhất định đi chơi thật vui vẻ, không biết hai vợ chồng khi nào có thể đi hưởng tuần trăng mật nhỉ?"
Nếu đã muốn lừa người đem về đây, vậy hẳn là nên đối xử cho tốt, đừng cứ mãi làm ra một số lời hứa chót lưỡi đầu môi không thể thực hiện được, lừa cô gái ngốc nghếch này hết lần này đến lần khác!
Cổ Dư đang ăn cơm, nghe vậy lập tức ngừng động tác gắp rau, quay đầu khó hiểu nhìn Lãnh Đông Húc. Ngoài việc vừa rồi thử cô xong, hiện giờ lại cố ý nhắc nhở Mộ Dạ Triệt thực hiện lời hứa của hắn dành cho cô! Đây là Đông Húc đang bênh vực kẻ yếu sao? Mắng cô ngốc sao?
Cô nhanh chóng đem đồ ăn trong miệng nuốt xuống, lên tiếng cười nói với mọi người: "Đương nhiên em cùng Dạ Triệt cũng muốn ra ngoài hưởng tuần trăng mật, chờ hai vợ chồng được nghỉ phép lại qua Thái Lan du lịch lần nữa, Thái Lan có rất nhiều nơi em chưa đi được, nghe nói rất đẹp......"
Mộ Dạ Triệt thấy cô lấy đại cục làm trọng, liền dùng đôi mắt tối tăm lẳng lặng nhìn chằm chằm vào cô, lên tiếng trầm thấp: "Du lịch đã xong, ngày mai chuẩn bị đến tòa thị chính đi làm."
"Đương nhiên! Ngày mai chính thức đi làm lại rồi." Cổ Dư lại thoải mái trả lời, liếc mắt nhìn hắn, gương mặt thoáng nhìn đều bình thường, "Em còn muốn cám ơn Dạ Triệt anh lần này đồng ý duyệt nghỉ phép cho em, làm cho em cuối cùng cũng được đi du lịch! Bởi vậy sau này nếu em muốn nghỉ nữa, anh phải duyệt cho em, đừng để lãng phí mối quan hệ cạp váy của chúng ta, ha ha! ~"
"Vậy lần sau...... cả nhà chúng ta......cùng đi đi." Mộ bí thư ở đối diện cũng cười nói ha ha, nét mặt già nua không thể che giấu sự vui sướng của ông, cũng khiến cho ông tuổi già sức yếu thoáng nhìn như trẻ ra, "Ba cũng muốn......đi du lịch." Ông thật may mắn vì mình không bị chết đi khi trúng gió, mà để cho ông lúc còn sống có thể nhìn thấy cháu nội ra đời, đây là sự may mắn mà con dâu Cổ Dư đưa đến cho ông.
"Oa, ba muốn đi, vậy con cũng đi!" Mộ Thanh Vận thấy ba mình muốn đi du lịch nước ngoài, chính mình cũng hùa theo góp vui, cảm giác lần đầu tiên gia đình này có không khí hòa thuận như vậy, khiến cho thể xác cùng tinh thần của cô vui sướng, càng ngày càng có cảm tình với gia đình này hơn, "Cổ Dư, nghe nói em có người bạn làm hướng dẫn viên du lịch, để người này dẫn gia đình chúng ta đi du lịch đi, người một nhà cùng đi du lịch thật sự là tốt lắm, để ba mẹ hưởng tuần trăng mật của đám cưới vàng luôn!"
"Vâng!" Cổ Dư cao hứng gật gật đầu, liếc mắt nhìn Mộ Dạ Triệt bên cạnh một cái, "Em sẽ đặt chỗ ở công ty du lịch trước, lúc này nhất định sẽ thật náo nhiệt, ha ha."
Nhưng Mộ Dạ Triệt lại không tỏ vẻ gì, dùng đôi mắt trầm tĩnh quét nhìn cô một cái, không rõ vì sao cô gái này lại muốn ồn ào cùng người nhà, nói với mọi người: "Tất cả để Cổ Dư quyết định đi, em không có ý kiến." Sau đó đứng lên, tỏ vẻ ăn cơm xong, chuẩn bị lên lầu.
Cổ Dư cũng không hề để ý đến hắn, cũng không liếc mắt nhìn lấy hắn một cái, vẫn cười ha ha, nói chi tiết vấn đề đi du lịch với Mộ bí thư, Mộ Thanh Vận ở phía đối diện, "Ba, Băng Cốc ở Thái có một khu chợ xuyên qua đường ray xe lửa, lần sau chúng ta đi xem, chợ có nhiều chỗ để đi, bởi vậy trước khi đi du lịch, mỗi ngày ba phải ăn nhiều cơm hơn......"
"Cổ Dư, chị thì cần mang một ít gì?" Mộ Thanh Vận cũng ở bên cạnh cao hứng phấn chấn hỏi cô, thoáng nhìn cảm thấy vô cùng hứng thú với lần du lịch này, lại quay đầu cười rộ với Đông Húc ở bên cạnh: "Đông Húc, mẹ cháu đã đồng ý ngày mai đưa cháu đi xem mặt, bởi vậy đừng có cho các cô gái này leo cây! Sau khi xem mặt mai mối xong, cháu mang theo bạn gái của mình đi du lịch cùng cả nhà!"
Đông Húc lấy tay chỉ chỉ vào mình, xác định là dì đang nhắc đến mình ư, sau đó híp mắt lại, phát hiện chính mình nằm không cũng trúng đạn, thế nhưng lại bị dì Ba theo dõi, thân thể tà mị dựa lưng vào ghế, nghiền ngẫm cười nói: "Không thành vấn đề! Đông Húc vô cùng hiểu biết trong vấn đề xã giao, nhất là giao tiếp cùng các người đẹp! Dì Ba có thể giới thiệu cho cháu nhiều cô, ai đến Đông Húc cũng không từ chối!"
---
Cổ Dư cùng người nhà ăn cơm tán gẫu xong, tâm tình suиɠ sướиɠ lên lầu.
Cô ngồi trên giường sửa sang lại vali hành lý của mình, cầm từng bộ quần áo mà lui tới trong phòng thay đồ, thu dọn một hồi, nhưng cô lại giữ lại một bộ quần áo, đặt trong bọc nhỏ, nhét vào bên trong tủ quần áo. (Editor: có lẽ là bộ quần áo mua tặng DT.)
Mà Mộ Dạ Triệt lên lầu trước, vĩnh viễn đều là đến thư phòng giải quyết việc công cùng việc tư của hắn, cũng không khác gì đi làm, sau đó quay lại phòng ngủ nghỉ ngơi. Giờ phút này, hắn không ngoài dự đoán vẫn làm việc ở thư phòng cách vách, thư phòng lại lần nữa biến thành văn phòng thị trưởng của hắn, bất kỳ kẻ nào cũng không cho phép đi vào quấy rầy.
Cổ Dư thu dọn hành lý xong thì đứng trong phòng thay đồ, lần này cô lấy từng bộ quần áo mới mua ra mà khoa tay múa chân ở trên người, suy nghĩ nên mặc bộ nào đi làm?
Những bộ quần áo này là cô mua từ Thái Lan, hơn nữa màu sắc rất đẹp, thật thích hợp khi mặc lên dáng người cao gầy của cô, cho nên cô chọn bộ váy màu vàng bó sát mông, chuẩn bị ngày mai mặc giày cao gót, để lộ cặp đùi đẹp của mình, phối hợp với áo gió.
Ai quy định tòa thị chính chỉ cho phép mặc đồ công sở màu xám thôi? Bắt đầu từ ngày mai, cô muốn mặc cái gì sẽ mặc cái đó! Ai cũng không quản cô được!
Vì thế cô thử ngay bộ váy màu vàng này, xoay hai vòng ở trước gương, phối hợp với giày cao gót. Chỉ thấy bộ váy này mặc lên dáng người thon dài cao ráo của cô thực sự rất đẹp, bởi vì chất liệu mềm mại phủ lên người, cái váy này vừa vặn ôm sát thắt lưng yểu điệu của cô, cùng đôi chân thon dài hoàn mỹ, mông vểnh cao, tao nhã, ngắn gọn, lại mang theo một tia gợi cảm, thật thích hợp với khí chất và phong cách của cô.
Cô vừa lòng cười cười, cởi váy ra, lại tùy ý mặc một cái áo vào, cứ như vậy chuẩn bị đi tắm rửa.
Vừa rồi anh trai gọi điện tới, thông báo chuyện bên tòa thị chính đã sắp xếp xong, du lịch về nước thì cô phải đi làm ngay lập tức! Cho nên cô phải đi làm, vừa học tập hướng dẫn du lịch, vừa nhận lương bên tòa thị chính, hai bên đều phải làm tốt!
Cô mặc tùy ý đi ra ngoài tắm rửa, bên dưới chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ, để lộ đôi chân dài trắng nõn, vừa đi vừa hát, trên đường đi đến phòng tắm còn cởϊ áσ trên người. Dù sao trong mắt cô, trong gian phòng này chỉ có một mình cô, gội rửa tắm ngủ, nhanh vào phòng tắm.
Nhưng mà đúng là cô không sao cả như vậy, mới không biết thật ra Mộ Dạ Triệt đã sớm trở lại phòng ngủ, đang ngồi trên sô pha lật xem công văn. Vốn dĩ hắn nghe được tiếng hát của cô cũng không để ý đến cô, không ngẩng đầu lên, nhưng cô gái này vừa đi lại vừa cởϊ qυầи áo, làm cho đôi mắt đang buông xuống của hắn không thể không nhìn thấy đôi chân dài cùng cặp đùi thon đẹp kia của cô.
Cổ Dư
Nói thật, đầu tiên là đôi chân dài đẹp này chui vào tầm mắt của hắn, đây là bộ phận mà hắn thích nhất trên cơ thể của cô, thẳng tắp mà thon dài, tuyết trắng không tỳ vết, sau đó khi hắn chậm rãi nâng ánh mắt lên từ công văn, hắn mới phát hiện thì ra cô gái này đang cởi bỏ quần áo, để lộ eo nhỏ thon dài của cô, cùng cặp mông căng tròn trắng nõn, cùng với bộ ngực mà cô vẫn mãi cường điệu là size B!
Lấy tiêu chuẩn bàn tay to của hắn từng nắm giữ qua trước kia, bộ ngực trắng mịn trước ngực cô nằm giữa size A và B, sau khi bị hắn khiêu khích đến ăn no trướng căng, liền có thể đạt đến size 75B! Bởi vậy giờ phút này hắn nhìn chằm chằm cô đang cởi bỏ quần áo, không chút nào che đậy bộ ngực sữa gợi cảm cùng đôi chân dài tuyết trắng của mình, miệng nhẩm hát lúc ẩn lúc hiện trước mặt hắn, lại cúi người cởϊ qυầи lót, nhếch lên cặp mông đầy đặn kia, nâng lên cặp đùi đẹp trắng nõn, đột nhiên hắn cảm thấy cổ họng có chút khô khốc, thân thể nam tính nhanh chóng nổi lên phản ứng, hai mắt híp lại!
Cô gái này đang cố ý câu dẫn hắn sao?
Mà phía trước, Cổ Dư đang cởϊ qυầи áo đương nhiên không biết hắn đã trở lại, còn tưởng rằng hắn đang ở thư phòng cách vách vĩnh viễn ở riêng với cô, phân rõ giới