Edit: Ramsessivy
Gái phục vụ cấp cao? Đây là Mộ Dạ Triệt đang định nghĩa thân phận của cô sao?
Trong khoảng thời gian này, mỗi một người làm ở biệt thự ven biển đều chỉ trỏ với cô, thậm chí, toàn bộ hàng xóm trong khu biệt thự nghỉ dưỡng ở ven biển đều biết cô ở trên bàn ăn câu dẫn mà hầu hạ kim chủ của mình, nhận định cô là một cô gái phóng đãng không biết kiềm chế, thấy cô liền trốn! Ở trong mắt mọi người, cô đã trở thành một người phụ nữ dâʍ đãиɠ bán đứng cơ thể của mình, vĩnh viễn không có khả năng làm gì cho chính bản thân mình!
Bởi vậy, tuy rằng cô cảm thấy vui mừng vì làm ra từng bước bán thân này, nhưng ánh mắt khác thường của mọi nguời càng khiến cô cảm thấy khó chịu hơn so với việc cởi sạch quần áo trước mặt bọn họ!
Cô sống trên đời này, ngoài việc muốn tìm kiếm một người đàn ông yêu mình, còn muốn giao tiếp cùng người bên cạnh, có bạn có bè, nếu trong cuộc đời cô tràn ngập lời đồn chuyện nhảm, mỗi người đều xem cô là kỹ nữ, vậy cô còn có thể thẳng lưng mà đi trước mặt mọi người sao?
Không thể!
Cô chính là vì muốn thoát khỏi chế ước của mẹ, mới đem chính thân thể của mình phơi bày trước mặt mọi người như một kỹ nữ! Giấc mộng du học của một kỹ nữ quả thật vừa buồn cười lại vừa đáng buồn, ai cũng không nhìn thấy bằng cấp của một kỹ nữ, có tinh thần theo đuổi sự tiến bộ, bọn họ vĩnh viễn chỉ biết nhớ rõ, buổi tối hôm đó cô mở rộng hai tay hai chân, hầu hạ đàn ông ở trước mặt mọi người! Bọn họ càng nhớ rõ phẩm tính cùng kỹ năng lẳng lơ dâʍ đãиɠ của cô đến thâm căn cố đế!
Ánh mắt của đồng nghiệp ở tòa thị chính cũng có chút châm chọc cô, cô im lặng đi trở về trước bàn làm việc mới của mình, bắt đầu thu dọn đồ dùng.
Nếu đã từng bước chạy đến nơi này, vậy cô nhất định phải tiếp tục đi xuống, để cho sinh mệnh này một lần nữa vì trả giá đắt mà biến chuyển, sau đó lại chậm rãi để chính mình đứng lên, làm chủ vận mệnh của mình!
Buổi chiều, Cổ Dư một lần nữa quay lại Cẩm thành cũng bị đồng nghiệp chỉ trỏ, bọn họ lén bàn tán cô mượn mối quan hệ của anh trai làm công tố viên mà một lần nữa vào làm ở tòa thị chính, quả thực là vừa hâm mộ vừa ghen tị với cô! Cho nên bọn họ ngoài việc bàn tán về cô xong, ở bên ngoài cũng lấy lòng nịnh bợ Cổ Dư, cố gắng giữ tốt mới quan hệ này với nữ thư ký trưởng!
Vì thế ở cửa văn phòng riêng của thư ký trưởng, thường xuyên vang lên tiếng gõ cửa vuốt mông ngựa của bọn họ, cùng với những âm thanh nịnh nọt nịnh bợ của những người này, khiến cho Cổ Dư đang làm việc cảm thấy không kiên nhẫn đến cực độ!
Cổ Dư buông bút, nhíu mày ngẩng đầu nhìn về phía cửa, dùng hết âm thanh khách sáo mà cười nói: "Mọi người đặt đồ ở ngoài cửa là được rồi, không cần đi vào. Nhân tiện giúp tôi sửa soạn đem tài liệu của văn phòng thị trưởng đến đây, tôi cần sắp xếp lịch trình cho Mộ thị trưởng."
"Vâng, thư ký trưởng!" Người ngoài cửa nhận được đáp án liền cười vui hẳn lên, cũng nói: "Thư ký trưởng, chiều nay tan làm đi ăn cơm đi, đây là tâm ý của toàn bộ văn phòng chúng ta, mời cô đi!" Xem ra là chuẩn bị một bất ngờ lớn cho cô!
Cổ Dư nghe vậy cười không tiếng động, dùng đầu ngón tay day day mi tâm của mình, mệt mỏi ngồi ở ghế da, nhắm mắt lại! Mấy tên khốn này đúng là gió chiều nào xoay chiều đó! Lần trước cô nghỉ việc đi ra khỏi tòa thị chính, bọn họ không một ai giúp cô đỡ thùng giấy đồ dùng, giữ cô lại! Thậm chí là cười nhạo cô! Hiện tại cô lại trở về một lần nữa, ngược lại còn biết nịnh nọt cô! Quả nhiên là giỏi đối nhân xử thế!
Nhưng mà xin lỗi, cô là nữ thư ký trưởng quả thật không có bao nhiêu quyền lực, cũng không có mối quan hệ nào để dựa vào, ngoài việc sắp xếp lịch trình cho thị trưởng bên kia, lại sắp xếp công việc trong văn phòng thư ký, cô còn cần đi từng bước tích lũy năng lực cùng quyền lực của mình! Không thể để cho những kẻ a dua nịnh hót này thăng quan tiến chức được!
Nhưng mà cô cũng không thể đắc tội với nhóm người này, cười cười mà nói: "Như vậy đi, để tôi xem Mộ thị trưởng bên kia có cần sắp xếp chuyện gì không, lại trả lời cho mọi người."
"Vâng, được! Thư ký trưởng tiếp tục làm việc đi." Thế này vài người mới cười rời đi, giống như đã trực tiếp từng bước đến gần lãnh đạo hơn!
Cổ Dư ở trong văn phòng mới lấy ra vài tập tài liệu, lật lật, thế này mới nhớ tới Lâm Tiêm Tiêm chưa từng đến chào hỏi với cô, tài liệu ở văn phòng đều do Lâm Tiêm Tiêm ghi lại, làm cho cô nhìn qua không hiểu gì lắm, vì thế cô mới ấn nút nội tuyến, chỉ đạo trợ lý ngoài của mời Lâm Tiêm Tiêm lại đây.
Nhưng trợ lý báo cho cô biết, thư ký Lâm sau khi bị điều chuyển làm nhân viên đánh máy, thời gian cả ngày nay đều đứng trước cửa văn phòng thị trưởng mà chờ Mộ thị trưởng, hiện tại đã được Mộ thị trưởng gọi vào văn phòng, hai người đang nói chuyện.
"Nói chuyện?" Cổ Dư nhấm nuốt ý tứ này, suy nghĩ một lát, cười lạnh mà nói: "Thư ký Lâm thân là nhân viên đánh máy, không biết cần nói gì với Mộ thị trưởng bận trăm công nghìn việc? Đánh máy công văn riêng cho Mộ thị trưởng, để cho Mộ thị trưởng gằn từng tiếng chỉ đạo sao? A, để thư ký Lâm gặp Mộ thị trưởng xong lập tức tới đây, tôi bên này cũng cần nói chuyện!"
Cô gái này không cam lòng thì như thế nào chứ, vị trí nữ thư ký trưởng này vốn dĩ chính là của Cổ Dư cô!
"Vâng, thư ký trưởng!"
Sau khi Cổ Dư chấm dứt điện thoại nội tuyến, thân hình nằm trên ghế da mà xoay một vòng, sau đó ngửa đầu nhắm mắt lại, gương mặt im lặng, tựa như đang ngủ, lại tựa như đang suy nghĩ chuyện gì.
Mà phía văn phòng thị trưởng ở bên này, Mộ Dạ Triệt mặc áo sơ mi phẳng phiu, gương mặt tuấn tú ác liệt, con ngươi đen lạnh băng nhìn chằm chằm Lâm Tiêm Tiêm vừa vào cửa, "Chuyện gì?" Hắn mỗi ngày đều bận rộn nhiều việc, không có bao nhiêu thời gian gặp cô gái này!
Lâm Tiêm Tiêm nhìn hắn, biết trong lòng hắn là rõ ràng chuyện gì, liền dịu dàng nói: "Vì sao lại ra quyết định điều chuyển vị trí này? Em ở vị trí này chưa được vài ngày, vì sao không cho em một cơ hội để em được tiến bộ?"
Mộ Dạ Triệt bình tĩnh nhìn cô, hai tròng mắt sâu thẳm tựa như mang chút cười lạnh, thân hình cao lớn ngồi dựa vào lưng ghế mà nói: "Tiếp theo, cô sẽ có nơi đi rất tốt, vị trí này trả lại cho Cổ Dư."
"Trả lại?" Lâm Tiêm Tiêm cảm thấy kinh ngạc vì từ ngày, kích động đi nhanh vài bước đến phía trước, bi thương nhìn người đàn ông tuấn tú trước mặt, khóe mắt ôn nhu lập tức có vẻ ươn ướt: "Dạ Triệt, vị trí này vốn dĩ là của em, vì sao lại nói là "Trả lại"?! Ngày đó Cổ Dư liền nói từ chối ở trước mặt anh! Bởi vậy, em muốn! Em muốn anh cho em vị trí này, em muốn toàn bộ ban ân mà anh tặng cho em!"
Mặc dù ngày đó hắn nhục nhã cô ở trên bàn cơm trước mặt mọi người, nhưng có thể chân chính trở thành người phụ nữ của hắn, trong lòng cô thật sự thõa mãn! Cô đang đi từng bước hãm sâu, nhưng là cô cam tâm tình nguyện!
"Kêu tôi là Mộ thị trưởng, hoặc là Mộ thiếu!" Mộ Dạ Triệt nhìn chằm chằm cô mà nói lạnh nhạt, ánh mắt lóe hàn quang, gương mặt tuấn tú lạnh như băng bắt đầu có chút không kiên nhẫn, thậm chí mang theo một tia âm lệ, "Quyết định chuyển đi nơi khác đã được phê duyệt, không có khả năng lại sửa đổi! Trở về vị trí của mình mà làm việc đi! Sau này nếu không có sự cho phép của tôi, không cho tùy tiện bước vào văn phòng thị trưởng! Hiện giờ đi ra ngoài!"
Đôi môi Lâm Tiêm Tiêm đang run rẩy, không thể tin được mà nhìn người đàn ông này, "Dạ Triệt, rõ ràng chúng ta đã muốn kết hợp......"
Con ngươi lạnh như băng của Mộ Dạ Triệt lại trầm xuống lần nữa, gương mặt tuấn mỹ tuyệt luân xuất hiện vẻ lạnh lẽo chán ghét, tiếng nói âm hàn, "Kêu tôi là Mộ thị trưởng! Cần tôi nhắc lại lần thứ ba sao?!" Ánh mắt hắn sắc bén nhìn chằm chằm cô gái không tự hiểu lấy mình này, sự tức giận tăng vọt, sớm đã là chán ghét đến cùng cực!
"Vậy em đi ra ngoài." Lâm Tiêm Tiêm như bị sét đánh dưới ánh mắt của hắn, gương mặt hoàn toàn tái nhợt mất đi huyết sắc, thân hình tựa như lung lay sắp đổ, đang nhẹ nhàng run run, không thể chấp nhận nổi đả kích này. Cô nhịn xuống tê tâm liệt phế trong ngực, vội vàng xoay người đi, ra khỏi nơi này.
Hắn đang tức giận cô ngày đó câu dẫn hắn ở trong phòng khách sao? Rõ ràng bọn họ kết hợp thật phù hợp, cảm giác rất mỹ diệu, thật thoải mái, không nên là loại kết quả này nha! Cho dù hai người bọn họ hoàn thành lần đầu tiên ở trên bàn cơm, thanh danh của cô thật sự thối, cũng không nên là loại kết quả này!
Cô đi tới văn phòng của Cổ Dư để chào hỏi, nhưng đối mặt với Cổ Dư, biểu hiện của cô thật sự tự nhiên, luôn luôn cười, là cười lạnh: "Thư ký Cổ, chúc mừng cô lần này được thăng chức, sau này phải tranh thủ một bước nhảy hai cấp, một đường lên mây! Ha ha."
"Cám ơn." Cổ Dư cùng cười nhìn lại, hai mắt nhìn chằm chằm gương mặt cười để lộ núm đồng tiền như hoa kia, trong lời nói có ý trào phúng: "Trước mắt cảm ơn thư ký Lâm đã chúc phúc. Thân là một phần tử của Mộ gia, ở bất kỳ phương diện nào đều phân chia một nửa với Dạ Triệt, tôi tuyệt đối không bạc đãi chính mình! Thư ký Lâm không cần "Lo lắng"! Nhưng mà lần này thư ký Lâm thoái vị, tôi mới có cơ hội thu hồi những gì mà vốn dĩ tôi không cần! Dù sao những thứ bị người khác cướp đi, nhất định phải trả lại, đúng không, thư ký Lâm?!"
Quả nhiên gương mặt của Lâm Tiêm Tiêm hơi đổi sắc, nhìn chằm chằm Cổ Dư không có lên tiếng, sau một lúc lâu cô liền cười nói: "Vậy mong mộng đẹp của thư ký Cổ trở thành sự thật, hai người đều tốt đẹp! Tốt nhất đừng rơi vào trường hợp có được tài sản lại không chiếm được người, cuối cùng lại không tránh khỏi kết cục đi xa tha hương! Thật ra thư ký Cổ à, trước khi có được tâm của một người đàn ông, tinh thần và thể xác phải kết hợp cùng anh ấy, trở thành người phụ nữ của anh ấy, mới là bước đầu tiên đi vào trái tim của anh ấy. Nếu anh ấy đối với cô chỉ có chán ghét mà cũng không có nâng nổi hứng thú với cơ thể của cô, vậy chứng minh cả đời này anh ấy cũng không có khả năng yêu cô rồi! Nếu muốn có tâm, trước mắt dâng thân, để cho anh ấy cam tâm tình nguyện muốn cô, cũng hưởng thụ trong đó, đây mới là bắt đầu có hứng thú, mà thư ký Cổ a, có khả năng vĩnh viễn không làm được điều này nhỉ, ha ha!"
"......" Lần này đến lượt mặt của Cổ Dư trắng bệch, nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêm Tiêm không có lên tiếng.
Mộ Dạ Triệt sau khi có được thân thể thuần khiết của Lâm Tiêm Tiêm, đúng là thời điểm cuối cùng không nâng nổi tính thú đối với cô, đúng là vô tình buông cô ra, cuối cùng bứt ra rời đi, loại này không sớm thì muộn, tối hôm qua cũng sớm đã trở thành chuyện thật! Thật ra hắn luôn luôn ghét bỏ cô!
Lâm Tiêm Tiêm thì cười rời đi, nhẹ nhàng giúp cô đóng cửa lại.
Cổ Dư gắt gao nhìn chằm chằm cánh cửa bị đóng lại này, ngụy trang ở trên mặt vỡ tan mất, trở nên tái nhợt ảm đạm, lẳng lặng đóng lại tập tài liệu trong tay mình. Bởi vì giờ phút này trong đầu cô không ngừng xoay quanh hình ảnh Lâm Tiêm Tiêm nằm trên bàn cơm bị Mộ Dạ Triệt dũng mảnh âu yếm đến kêu to, thật sự xé nát lòng cô, cũng khiến cho cô từ nay về sau cũng không dám lại tin tưởng, Mộ Dạ Triệt sẽ có một chút thích cô như vậy nữa!
Lâm Tiêm Tiêm
Buổi chiều tan làm, vừa mới đụng mặt với Mộ Dạ Triệt không có đi xã giao cũng tan làm về, Cổ Dư vội vàng đi vài bước, điện thoại hẹn bạn ra ngoài uống rượu.
Mộ Dạ Triệt ở phía sau nhìn thấy cặp đùi đẹp của cô được bọc trong váy, mang giày cao gót, để lộ cặp đùi thon dài, dáng người cao ráo hoàn mỹ chọc cho ánh mắt của những đồng nghiệp nam ở bên cạnh phải liếc mắt đánh giá, đôi mắt hắn trầm xuống, thế này mới biết cô đang giãy thoát khỏi những trói buộc, khôi phục dáng người khêu gợi trước kia của mình, trở thành một người nổi bật ở trong văn phòng!
Bất đồng với Lâm Tiêm Tiêm mặc đồ bó sát gợi cảm, Cổ Dư chính là để lộ cặp đùi đẹp của mình ra, bộ váy cũng được may khéo léo, đoan trang tao nhã, không làm cho người ta miên man bất định, mà là thưởng thức cái đẹp!
Bởi vậy Mộ Dạ Triệt cũng không có tức giận, mà là không rõ vì sao cô thấy hắn lại chạy như vậy? Hôm nay hắn đúng lúc không có đi xã giao, cùng nhau về nhà không phải tốt lắm sao?!
"Để thư ký Cổ ngồi lên xe của tôi." Hắn nghiêng người chỉ đạo