Edit: Ramsessivy.
Lâm Tiêm Tiêm nhận lẵng hoa này, bên kia, Mộ Dạ Triệt cũng đã xác định Lâm Tiêm Tiêm trở về nước! Bởi vậy, hắn không hề tìm kiếm cô gái này, cho rằng chuyện gì cũng chưa xảy ra!
Hôm nay hắn có cuộc gặp mặt xã giao, cùng uống vài chén trà với các vị lãnh đạo, thời điểm trở về đã là buổi tối, hắn để tài xế lái vài vòng quanh khu vực gần đó, suy nghĩ rằng có nên trở về hay không.
Giai đoạn buổi tối hoàng kim này, hắn có thể gặp Cổ Dư lại cùng Đông Húc rộn ràng khi ở chung, thân mật khăng khít, bởi vậy tạm thời hắn không muốn trở về.
Xe đi qua một cửa tiệm trang sức, bỗng nhiên hắn nhìn thấy một dây chuyền bạch kim lóa mắt từ tủ kính, dây chuyền đang được đeo trên cổ người mẫu, lóe ra ánh sáng nhu hòa, vô cùng tao nhã.
Mà quan trọng hơn là, thân hình người mẫu nữ cao tương tự với Cổ Dư, ánh mắt đầu tiên hắn thấy, Cổ Dư hẳn là đeo cái dây chuyền này, có thể càng khiến cô có khí chất hơn.
"Đi đặt một cái." Vì thế hắn chỉ đạo tài xế phía trước, để tài xế đặt thay mình.
Nhưng khi tài xế bước vào tiệm trang sức, dung nhan tuấn mỹ của hắn bỗng nhiên trầm xuống, nhìn thấy vô số cặp tình nhân đi qua bên cạnh xe.
Thì ra có rất nhiều cô gái trẻ đội đồ bịt tai giữ ấm, hai bàn tay nhỏ bé đút vào trong túi áo choàng của bạn trai, cười hì hì đi qua bên cạnh hắn. Một cảnh này tựa như đang nhắc nhở hắn, tối qua Đông Húc cùng Cổ Dư chính là dùng phương thức này đem quan hệ gắn chặt từng bước, vừa vặn một cặp đen và trắng!
Cô cũng cần một phần quà có ý nghĩa!
"Thiếu gia, đã đặt dây chuyền này rồi. Nhưng mà bởi vì chuỗi vòng này có giá trị cao, lại là bản giới hạn trên toàn cầu, tiệm trang sức tặng cho chúng ta một cặp nhẫn miễn phí, kiểu dáng thì cần ngài tự mình lựa chọn." Một lát sau, tài xế Diệp Tuấn Sinh gọi điện thoại cho hắn, trịnh trọng trưng cầu ý kiến của hắn, "Như vậy, thiếu gia chọn lựa cặp nhẫn miễn phí, hay là chuyển qua chiết khấu?"
Diệp Tuấn Sinh
"Chọn cặp nhẫn." Mộ Dạ Triệt nói lãnh đạm, nhíu mày vì "Cặp" này!
Một cặp nhẫn nguyên vẹn, vậy mới tốt!
"Nhưng mà, sửa tên người được tặng dây chuyền thành Mộ thái thái, ngày mai để Mộ thái thái đưa Cổ Dư đến đây thử dây chuyền." Trầm ngâm một lát, gương mặt hắn bắt đầu hiện lên ý cười, cảm thấy vui mừng vì loại trùng hợp này, "Hiện tại đưa tất cả các cặp nhẫn cho tôi xem, tôi sẽ chọn một cặp trong đó, cậu lấy đi chiếc nhẫn nam, còn nhẫn nữ để lại tủ trưng bày của cửa tiệm."
"Vâng, thiếu gia."
Rất nhanh, Diệp Tuấn Sinh gởi cho hắn ảnh chụp của các cặp nhẫn, để hắn chọn lựa một cặp trong đó.
Hơn mười phút sau, tài xế Diệp Tuấn Sinh cầm một hộp gấm đi ra, dâng bằng hai tay cho thiếu gia, cười vui sướng, "Thiếu gia, đây là nhẫn và dây chuyền vừa rồi ngài chọn." Thiếu gia rất có mắt thẩm mỹ, một cặp "Lệ Chi Luyến" này là chiếc nhẫn đẹp nhất trong tất cả các cặp nhẫn, giá trị cũng quý nhất!
Chẳng qua cặp nhẫn này bị chia ra, nhẫn nam hiện nằm trong tay thiếu gia, nhẫn nữ vẫn nằm trong tủ trưng bày!
"Ừm." Mộ Dạ Triệt mở hộp gấm ra nhìn thoáng qua, im lặng đóng lại, không có đeo nhẫn, ý bảo về nhà.
Phòng khách Mộ gia, quả nhiên một nhà năm người đang ngồi hết ở phòng khách xem TV ăn hoa quả, Cổ Dư không có rộn ràng cùng Đông Húc, mà là đứng mát xa bả vai cho Mộ bí thư, không ngưng quang quác với cái TV, hoa chân múa tay vui sướng, "Ba, mau nhìn xem! Ảo thuật gia Lí Ninh đi xuyên qua Trường Giang! 15 giây thôi! ~ Ông ta thật sự đi xuyên qua, còn mang theo cô gái nhỏ kia theo nữa, từ Quy Sơn đến Hoàng Hạc Lâu, Âu Mua Cát, rốt cuộc sao lại làm được như vậy?!"
Cô khoa trương lấy tay chống cằm, cái đấm lưng bằng gỗ rớt xuống đất, sau lại được cô nhặt lên, "Ba nhìn xem, thật sự đi xuyên qua đó, sông rộng như vậy, chỉ 15 giây mà đi xuyên qua Trường Giang từ bên này qua bên kia ~" Vẫn còn đang hoa chân múa tay, có vẻ hoảng sợ, "Có phải con cũng có thể xuyên không đến cổ đại không nhỉ? Hì hì ~ ở cổ đại con nhất định là Điêu Thuyền ~"
"Ba thấy rồi, đúng là giỏi thật." Mộ bí thư cười ha ha, mặt cười vui vẻ đến hồng hào, vỗ vỗ tay cô, "Cổ nha đầu đi nghỉ ngơi đi, vừa rồi đấm lưng cho ba mỏi rồi hả?"
"Không sao ~" Cổ Dư nghiêng đầu lại đây, để Mộ thái thái đút cho cô miếng táo, một ngoạm mà chui vào miệng của cô, ăn ngon miệng, "Con cũng muốn xuyên qua như vậy."
"Ở cổ đại em là Điêu Thuyền sao?" Đông Húc mặc áo len ở nhà dời ánh mắt khỏi TV, liếc nhìn toàn thân cao thấp của cô một cái, ánh mắt vẫn mang theo cười, "Điêu Thuyền có vẻ đầy đặn hơn so với em."
Cổ Dư vội vàng ưỡn ngực, "Ở cổ đại tôi là Triệu Phi Yến." Triệu Phi Yến đủ gầy chứ?
Đông Húc lại lắc đầu, "Triệu Phi Yến rất gầy, khó coi." Với gu thẩm mỹ người hiện đại, Cổ Dư nhà bọn họ mới là xinh đẹp nhất! Với ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ kia của Cổ Dư, dáng người cao gầy thon thả, nằm trong số mỹ nữ trên thế giới thì tuyệt đối không ai phản đối! Triệu mỹ nhân cũng gác sang một bên!
"Đông Húc......" Cổ Dư hoàn toàn bị đả bại, nắm tay lại đấm về phía hắn, thùng thùng vài cái, thân mình hướng về hắn mà cọ cọ, "Để tôi đấm lưng cho anh ~"
Dùng sức mà đấm, tận tình chà đạp, ai bảo chê cô gầy!
Đông Húc hưởng thụ cái "Đấm lưng" cùng "Hầu hạ da thịt" của cô, thoải mái giật giật thân thể, đem thân hình cao lớn mà thay đổi tư thế ngồi trên sô pha, thích ý nằm dựa vào, sảng khoái nhìn Cổ nha đầu nhà bọn họ, "Cô bé, khi nào thì chúng ta đi dạo Hoàng Hạc lâu đây? Lí Ninh mang theo cô gái nhỏ kia xuyên qua, chúng ta cũng đi xuyên qua thử xem."
Cô gái này còn đang dùng sức đấm, âm thầm nhéo da, nhưng mà đối với một người đàn ông như hắn mà nói, thật sự là thoải mái cực!
"Đông Húc không được bắt nạt Cổ Dư nhà chúng ta." Mộ Thanh Vận vừa tô xong móng tay trong suốt của mình, nhẹ nhàng thổi thổi, một tay nhẹ nhàng kéo Cổ nha đầu lại đây, để Cổ Dư ngồi bên cạnh mình, lật lật tạp chí làm đẹp trước mặt, "Cổ nha đầu chúng ta đừng để ý đến nó, giúp chị nhìn xem cái túi nào đẹp đẹp, gần đây cần tham gia vài tiệc khánh thành, không thể bị đám phú bà kia đè bẹp được, cũng không thể hạ thấp mình......"
Đem tạp chí lật lật mạnh, nhất định phải nghe một chút ý kiến của Cổ Dư.
"Này đi, cái này." Cổ Dư chỉ chỉ vào tạp chí, chọn lựa vài cái giúp cô, sau đó duỗi người, ngáp vài cái chuẩn bị lên lầu, "Có chút mệt rồi, chúc mọi người ngủ ngon!"
Hiện tại cô muốn duy trì tâm tình tốt, mẹ vui vẻ, tự nhiên con sẽ vui vẻ theo! Hơn nữa cô có thể ăn có thể uống có thể ngủ, con của cô sẽ có được một thân thể khỏe mạnh, sau đó sẽ bảo vệ cho cô!
"Đi thôi đi thôi." Mộ bí thư Mộ thái thái vui tươi hớn hở cười, cũng tính lên lầu ngủ, để giúp việc đưa Cổ Dư lên lầu, sợ cô bị té.
Tuy rằng hôm nay Cổ nha đầu nhà bọn họ thật vui vẻ, nhưng bọn họ vẫn lo lắng cho thân thể của cô như cũ!
Cổ Dư vừa mới sảy thay, thân thể cũng không thể đùa giỡn được, có thể ngã bất cứ khi nào, tắm nước lạnh, sẽ để lại di chứng! Bọn họ thật sự sợ Cổ nha đầu lại bị thương tổn!
Vì thế Cổ Dư cứ như vậy được che chở đi lên lầu, thật sự là không thể từ chối thịnh tình này, quay đầu lại vẫy tay với bọn họ, "Chúc mọi người ngủ ngon!"
Liếc mắt nhìn lại một cái, thế này mới phát hiện đại thiếu gia Mộ gia Mộ Dạ Triệt đã sớm trở lại, không biết đứng ở phòng khách khi nào, nhìn chằm chằm vào bóng dáng của cô!
Lòng của cô lộp bộp một chút, vừa rồi thế nhưng lại không biết Mộ Dạ Triệt đã trở về, lại bị hắn nhìn thấy hết!
Nhưng mà không có vấn đề gì, cô không ngại cho hắn xem, nhìn một cái cũng không mất miếng thịt nào.
"Ngủ ngon." Cô cười chào hỏi với hắn, xoay người rời khỏi.
Mà dưới lầu, Mộ Dạ Triệt vừa vào cửa đã nhìn thấy một cảnh bọn họ đùa giỡn, nhìn thấy cô ân cần đấm lưng cho bọn họ, cùng liếc mắt đưa tình với Đông Húc!
Một cảnh này không có ngoài dự đoán của hắn, bởi vậy hắn cũng không có phản ứng cảm xúc quá lớn, lẳng lặng đi đến bên người Mộ thái thái: "Mẹ, ngày mai đến tiệm trang sức Cường Thịnh, con đã đặt trước một cái dây chuyền, có lẽ mẹ đeo sẽ hợp."
Nếu đã đặt dây chuyền, vậy đưa tặng Mộ thái thái cũng không sai, hắn không có lý do hợp lý để tặng Cổ Dư dây chuyền, vẫn nên đem dây chuyền này đưa cho chủ nhân thích hợp hơn.
"Được!" Mộ thái thái cảm thấu vô cùng bất ngờ, không hỏi vì sao, mà là vui sướng nhận món quà này của con, nhận biên lai!
Con thế nhưng lại tặng quà cho bà! Lại là một cái dây chuyền xa xỉ phiên bản giới hạn!
Mộ Dạ Triệt thì lên lầu, đi qua cửa phòng của Cổ Dư, về tới phòng mình.
Ngày hôm sau, Mộ thái thái mang theo Cổ Dư đến tiệm trang sức nhận dây chuyền, nhưng quản lý tiệm trang sức nói, vì tri ân khách hàng, bọn họ còn có thể tặng một chiếc nhẫn nữ, một lắc tay bạch kim, cùng với một cặp bé trai bé gái hỉ sự. Tất cả những món quà này cùng dây chuyền là một bộ, bản giới hạn, giá trị vô cùng cao!
"Thật vậy chăng?" Mộ thái thái phát ra tiếng kêu sợ hãi, vội vàng để quản lý lấy chiếc nhẫn nữ ra, cầm trong tay nhìn kỹ, sau đó vui sướng nắm tay Cổ Dư, nói với con gái nuôi, "Cái nhẫn này đưa cho Cổ nha đầu đeo! Còn có lắc tay bạch kim nữa!"
Nhưng lực chú ý của Cổ Dư không có dừng lại ở đồ trang sức, mà là chuyển qua cặp đôi bé trai bé gái hỉ sự.
Hai đứa bé bụ bẫm, mặc đồ lót kim long kim phượng màu đỏ, một nam một nữ, gương mặt nhỏ nhắn phúng phính, đang "Kết hôn"! Lấy tay chạm chạm lên cái đầu của bọn họ, bọn họ còn có thể cười ha hả lúc ẩn lúc hiện!
Nhưng trong mắt Cổ Dư, bọn họ càng giống một cặp đôi song sinh, chứ không phải "Kết hôn"! Rất Kawaii!
Cho nên cô nhìn chằm chằm cặp đôi này, chỉ chỉ, "Cái này cũng là quà tặng sao?"
"Đúng vậy! Tiểu thư thích không?" Nữ nhân viên cửa hàng vội vàng đem cặp bé trai bé gái này cho cô