Tối hôm đó, lúc 6h, hắn điện cho nó :- xin lỗi quý khách! Số máy quý khách dùng không tồn tại........."
( điện thoại nó rơi xuống nước rồi còn gì nữa.
Hắn điện hơn 20 cuộc mà ko thấy nghe máy, hắn bắt đầu lo sợ.
Hắn liền đi xe về nhà nó xem sao
Thấy bố mẹ và anh trai nó cũng đang lo lắng.
Hắn liền hỏi :
- Như có nhà không ah ???
- Như nó đi từ chiều tới giờ vẫn chưa về.
Từ trước tới giờ chưa bao giờ nó về muộn như vậy, bác hỏi khắp vẫn không thấy nó.
Bác lo quá !!!!!!
- Hả ??? Từ chiều sao ???
- Uk ! Anh đã đi tìm nó khắp nơi và điện cho nó nhưng không thấy gì cả ( Gia Bảo )
Hắn không nói gì lao xe thẳng tới nhà Bảo Trân :
- Gia Như có ở đây không ???
- Không có.
Từ chiều tới giờ tôi không thấy bạn ấy đâu cả
Hắn ra đi trong sự hụt hẫng, rồi hắn lấy máy điện cho Quân , cũng không có, cả hắn và Quân đều vô cùng lo lắng
Quay lại nhà nó , hắn hỏi :
- TỪ chiều tới giờ bạn ấy có nói gì với bác không ạ ???
- Không có( mẹ nó lo sợ )
- Cháu đã hỏi tất cả mọi người rồi nhưng không có.
Nói đến đây, bỗng mẹ nó khóc, mẹ nó trách không quan tâm đến nó nhiều hơn, trách mình đã quá vô tâm nên nó mới bỏ nhà đi như vậy,.....Hắn thấy vậy liền