Anh lại tỉ mỉ cạo sạch râu vừa kịp nhú đầu xanh dưới cằm, sau đó xịt một ít nước hoa nam mà từ trước đến nay anh chưa từng động đến.
Tầng hương đầu là mùi tinh dầu bưởi nho tươi mát sảng khoái, dần về cuối sẽ là hương gỗ trầm lắng dịu dàng.
Sau khi trịnh trọng làm xong tất cả những thứ này thì Phó Tư Bạch mới quay lại phòng ngủ, ngồi bên giường nhìn cô chăm chú.
Cô gái đã rơi vào giấc ngủ say, hai tay hai chân quặp lấy gối của anh, nằm thoải mái như một con gấu nhỏ.
May là anh đã tắm cho mình thật sạch sẽ.
Khóe môi Phó Tư Bạch khẽ nhếch lên, nói đùa: "Khách sạn."
"Tỉnh rồi sao?"
Nếu làm như vậy thì giữa cô và anh...!có lẽ muôn đời muôn kiếp sẽ không trở lại được nữa.
Trong đầu chỉ còn lại một vài hình ảnh vụn vặn, ví dụ như ánh đèn lấp lánh bên bờ sông...!
Cô chưa từng uống say đến vậy, tối qua thật đúng là...!quá khoa trương rồi.
Ôn Từ nhìn anh đầy phòng bị: "Đây là đâu?"
Anh nằm trên ghế sofa trong phòng ngủ, bức bối nghiêng người ngủ thϊếp đi.
"Tối qua em tuyệt lắm đấy."
Vốn tưởng rằng đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì đó, kết quả là chẳng làm được cái gì, ngược lại còn biến thành rước một tổ tông say rượu về nhà để hầu hạ.
"..."
Cuối cùng cũng tẩy trang xong, Phó Tư Bạch lại lấy kem dưỡng da dành cho nam giới mà quản gia đã chuẩn bị cho anh ở trong tủ ra.
"Tại sao em không thích tôi?" Giọng nói của anh lộ rõ sự kìm nén và run rẩy: "Tôi không đẹp trai sao? Hay là tính tình xấu xí, không dịu dàng? Em thấy chỗ nào của tôi không tốt, tôi đều có thể thay đổi."
Điện thoại đang sạc trên tủ đầu giường, nhìn bộ sạc rất lạ...!Ôn Từ đưa tay dụi mắt thật mạnh, cố gắng hồi tưởng lại chuyện đêm qua.
"Tôi ghét anh chết đi được!"
Vốn