''Cẩn thận sau lưng.'' - Hoa Nương nắm lấy vai Cửu Anh kéo y qua một bên, một thân người từ phía sau nhào tới không kịp phản ứng ngã lăn xuống đất, hắn lòm còm đứng dậy trên cơ thể lở loét trong rất kinh tởm. Hai tay hắn giơ vô thức bước lảo đảo về phía họ trên người thì dính đầy máu tanh. Lát sau những thây ma như thế cũng từ những ngỏ hẻm bò ra càng ngày càng nhiều hơn, một vài người thể xác thối rửa dòi bọ bò lởm chởm.
Cửu Anh :''Hừm trên nhân giới lại xuất hiện quỷ hút máu nhiều như thế này, còn bất thình lình lao đến, định hù chết người ta hay sao?''
''Chàng nói họ là quỷ hút máu à.''
Một vài tên nhe nanh nhe vuốt đi về phía Cửu Anh, Hoa Nương rút kiếm ra nhưng bị hắn ngăn lại :''Đừng động thủ, bọn chúng sẽ tự biết khó mà lui.''
''Ý huynh là?''
Quả nhiên bọn quỷ hút máu đến gần Cửu Anh có chút hoang mang rồi vội tản đi hướng khác.
Hoa Nương :''Chuyện gì thế này? Những người này, sao lại biến dạng như thế? Lúc sáng họ vẫn bình thường mà.''
Cửu Anh :''Ban đầu ta đã thấy họ không bình thường rồi, nếu bị mất một phần lực thì cớ gì ban đêm mới nảy sinh tình trạng như thế, nói mau cô lấy linh lực của họ bằng cách nào?''
''Ta.. Ta thật không biết tại sao họ lại như thế? Rõ ràng ta chỉ lấy một ít linh lực.''
''Còn muốn giấu ta? Rõ ràng những người này đã bị ma khí thâm nhập vào cơ thể rồi bị thi hóa, cô nhìn họ xem đôi mắt vô thần, cơ thể thì mục nát, bị lấy một chút linh lực có những biểu hiện này hay không, chưa hết kẻ đưa ma khí vào cơ thể họ vô cùng độc ác.''
Nhìn mặt Hoa Nương ngơ ngác có vẻ không hiểu, Cửu Anh chộp lấy một tên đang vật vã trong cơn khát máu.
''Đâm kiếm vào tim hắn đi.''
Hoa Nương :''Nhưng... Nhưng khi trời sáng người này sẽ trở lại bình thường như cũ, nếu ta đâm bây giờ thì hắn sẽ chết.''
''Bây giờ để hắn đi hút máu những người khác thỏa mãn cơn thèm khát thì họ cũng sẽ dần bị tha hóa như hắn thôi, một khi đã trúng thi độc này rồi thì không khác gì chết rồi cả, nhanh đâm hắn.''
Thanh kiếm đâm xuyên tim, quỷ thi ngã xuống bốc ra một mùi rất khủng khiếp, từ trong cơ thể hắn một con độc trùng màu đỏ bò ra, Cửu Anh nắm lấy đuôi quan sát một lát rồi liền nuốt vào bụng.
Hoa Nương hốt hoảng :''Chàng sao lại ăn nó, loại quỷ trùng này sẽ ký sinh vào cơ thể tha hóa cả yêu quái đấy, mau nhả ra.''
''Nó đã hút cạn sức sống của phàm nhân này rồi giờ mà bỏ đi thì đáng tiếc lắm, thứ bổ dưỡng như thế đừng lãng phí, nó không ký sinh nổi ta đâu, mà này cô vẫn chưa nói cho ta biết cách thức cô lấy linh lực của họ.'' - Hắn tiếc nuối quay ra tìm kiếm thêm mấy con thi trùng độc để ăn nhưng bọn quỷ hút máu khát nhìn thấy cảnh đó đã chuồn đi đâu mất hết.
''Ta thực sự không có hạ loại độc trùng hung hãn này...''
Cửu Anh :''Được rồi cô không muốn nói cũng không sao vì sớm muộn gì người hạ độc trùng này cũng tìm đến cửa, không phải cô nói ban đêm ở ngoài rất nguy hiểm sao? Về thôi'' - Thi trùng độc là dùng khế ước máu để nuôi, người nuôi và từng con thi trùng gắn kết với nhau, ta vừa ăn mất một con thế nào kẻ hạ độc cũng tìm ta tính sổ, tiểu nha đầu ngốc nghếch Hoa Nương này xác định là bị người ta lợi dụng để dưỡng trùng.
''Vương Nhất Lan huynh ấy rốt cuộc đã trở thành nhân vật gì thế này, sao ta có cảm giác ở cạnh huynh ấy còn đáng sợ hơn đám quỷ hút máu này vạn lần, mình có nên nói cho Tả hộ pháp biết không?'' - Hoa Nương bắt đầu cảm thấy lo sợ, trái tim mách bảo cô người đi phía trước không còn là tiểu hoa đán khờ khạo cô quen năm xưa.
Đêm đó khi La chân, Mạn Mạn và Hoa Nương đã say giấc, Cửu Anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng một mình ra hậu viện đi dạo.
''Hừm tại sao vẫn chưa đến nhỉ? Biết vậy lúc nãy ta ăn nhiều một chút.''
Một cơn gió nhẹ thổi qua, từ trên trời bóng đen huyền bí từ từ đáp xuống trước mặt, hắn cầm trên tay một lưỡi hái trong rất đáng sợ, ma khí từ nó tỏa ra đủ gϊếŧ chết bất cứ sinh vật sống nào xuất hiện trong hậu viện.
''Là ngươi đã ăn trùng độc của ta?''
''Phải!? Ngươi muốn bắt đền sao? Lần sau ngươi nhớ phải nuôi chúng mập mạp chút nữa mới dễ nuốt.''
Khuôn mặt của tên này một nửa là xương trắng một nửa được bao bọc bởi lửa U Minh. Người này sao lại cho ta một cảm giác quen thuộc thế này.
''Ngươi có thể nuốt nó mà không bị ảnh hưởng gì sao?''
Cửu Anh :''Không tin à? Cứ cho thêm ta vài con nữa là biết ngay thôi.''
Tên áo đen nắm lấy lưỡi hái chém vào không khí làm nứt toẹt ra một lỗ hỏng giữa hư vô, cả hắn và y đều bị hút vào trong lỗ hỏng đó. Ánh sáng chói lòa làm Cửu Anh nhíu mắt lại đến lúc mở ra được thì cả hai đã đứng trong một chiều không gian đặc biệt xung quanh chỉ có một màu ánh sáng tím không thấy được bất cứ gì khác.
''Nơi này là huyễn cảnh? Ngươi đây là có ý gì?''
Tên áo đen gào lên :''Ý cái đầu ngươi? Lão phu còn chưa tính sổ chuyện ta đã khóc hết nước mắt cho ngươi, ngươi còn dám ăn tiểu bảo bối của ta, ta đánh chết ngươi.''
Cửu Anh :''Biểu cảm... Biểu cảm này, không phải là ông chứ Vạn độc vương? Này này đừng như thế hiểu lầm thôi, ta không biết đó là bảo bối nhà ông mà.''
''Cửu tiểu tử ... Hức hức lão phu cứ tưởng đời này kiếp này không còn gặp lại ngươi nữa'' - Ông ta quăng luôn cây lưỡi hái nhào vào ôm hắn.
''Thôi nào lão già, bổn vương phước lớn mạng lớn đâu dễ dàng chết như thế.'' -
''Cửu tiểu tử, thời gian qua ngươi sống có tốt không? Sao thảm tới mức phải ăn bảo bối của ta thế? Ma hoàn nó không chăm sóc tốt cho ngươi à.''
''Lão đừng nhắc nữa, Ma Hoàn bị người ta bắt đi mất rồi, lúc đấy công lực ta chưa khôi phục không tìm được ai là người đoạt hồn châu nên bây giờ ma lực hoàn toàn bị phong bế.''
Kim Tuyến Oa :''Tiểu nha đầu đó lợi hại như thế cũng bị đoạt mất à? Xem ra đối phương đã biết thân phận của ngươi nhưng không có sát ý hoặc có âm mưu gì đó nên không ra tay, phải rồi mấy hôm trước ngươi hành sự sơ ý để thuộc hạ của ta phát giác được Trích Tiên.''
Cửu Anh :''À cái tên sát thủ hôm bữa à? Thì ra là thuộc hạ của lão, sém tý ta đi đời nhà ma rồi.''
''Ngươi đừng có điêu, hắn bị ngươi dọa tè ra cả quần, lúc ta nghe hắn nói kẻ sử dụng Trích Tiên là đã đoán ra tên tiểu tử ngươi rồi nên vì an toàn ta đã ép hắn tự sát.''
''Thế thì hay quá! Nhưng sao bấy lâu không gặp mà trong lão đáng sợ thế? Da thịt trên mặt không còn nữa rồi! Thật là xấu xí mà.''
Kim Tuyến Oa đặt tay lên vai hắn :''Ngươi có thể dẹp ngoại hình ta qua một bên được không, ta có chuyện quan trọng hơn cần nói đây. Bọn ta đang lo thế cuộc không có ai chủ trì thì ngươi trở về tốt quá rồi Cửu tiểu tử ta đưa ngươi về tổng đà của Phong Ma Hội, cùng mọi người thống nhất lại Ma giới.''
''Bây giờ thì không được.'' - Hắn liền cự tuyệt.
''Tại sao không được? Cửu tiểu tử không lẽ ngươi định để ma giới chúng ta mãi mãi quỳ dưới chân của bọn thiên chúng hay sao?'' - Kim Tuyến Oa nổi giận.
''Không phải như thế, vì thần lực của ta đã không còn sử dụng được hơn nữa ta đang ở trong thể xác của Vương Nhất Lan nên không thể thi triển ma công được nữa, lão tạm thời đừng nói với ai chuyện ta lịch kiếp trùng sinh, đợi khi ta tái tạo lại thân xác cũ sẽ giúp sức với mọi người, hãy giúp ta giữ bí mật chuyện này được chứ?''
Kim Tuyến Oa :''Được rồi Cửu tiểu tử, ta sẽ đưa ngươi về ma giới trước để tẩy sạch thân xác này, vài ngày nữa ta sẽ mở ra cổng minh giới.''
Cửu Anh :''Lão mở được cổng Minh giới à?'' - Không thể nào, U Minh đại lộ chỉ có Đế Á mới có thể mở ra được, lão Oa có được thần thông như thế bao giờ.
''Yên tâm đi công lực của ta bây giờ cũng bằng 8 9 phần của ngươi lúc trước rồi, sao lại không mở được chứ, thế nào? Ngươi đồng ý về Minh giới với ta chứ?''
Một chút ngạc nhiên thoáng trên mặt Cửu Anh nhưng rồi hắn vui vẻ gật đầu, Kim Tuyến Oa vui mừng :''Tốt quá vậy 3 ngày nữa chúng ta đi nhé, ba ngày nữa ta sẽ tới tìm ngươi.''
''Ba ngày à? Có gấp quá không?''
Kim Tuyến Oa :''Chuyện này không thể chậm trễ được, càng lâu ngày nào ma giới càng chịu khổ ngày đó.''
Cửu Anh :''Thế