Giao Uyên không giống Hứa Nhã Kì, cô giờ đang cảm thấy rất rối không thể nào chợp mắt được.
Cô bắt đầu suy nghĩ rất nhiều
“ Dương Tử Đằng lại thừa nhận anh ấy gia nhập vào thế giới ngầm.
Lâm Văn Trạch chắc cũng giống anh ấy, rõ ràng hôm đó anh ấy đã giết người, không những 1 mà còn là nhiều tên nữa….Hai người đều là bạn thân của anh họ, có khi nào anh họ cũng giống hai người kia không, cũng tham gia vào cái thế giới nguy hiểm đáng sợ đó không?”
Cô không hiểu sao trong lòng lại trở nên rất bất an khi nghĩ đến những chuyện xảy ra gần đây.
“Còn công ty của mình thì sao? Mình đang chuẩn bị điều hành nó mà? Tự dưng giờ trở về thì ai sẽ quản lí, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Anh ấy đi mình ở lại cũng có sao đâu, nhất định phải về Cao gia hả ta? Mà anh ấy đi cũng không nói với mình.
Cứ như vậy mà đi thôi sao? Thật là…”
Trong đầu Giao Uyên, những suy nghĩ rắc rối cứ đan xen chồng chất lên nhau.
Nhưng cô không vì thế mà không cảm nhận được có ánh mắt tò mò vẫn đang hướng về phía mình nhìn chằm chằm.
Liếc đôi mắt nhìn người phụ nữ phía trước, giả vờ ho vài tiếng rồi lên giọng
- …..Tú Ảnh, chị có nước không?
- Có thưa tiểu thư, của người đây.
Tú Ảnh cầm chai nước lên đưa trước mặt Giao Uyên.
Cô cũng chìa tay ra nhận, mở nắp định uống nhưng
…..
Uống được hai ngụm rồi mà cái ánh mắt kia vẫn là không có ý định rời khỏi người cô.
Không chịu được nữa Giao Uyên đành phải cất lời nói
- Ờm….
Tú Ảnh
- Vâng, thưa tiểu thư
Tú Ảnh vẫn đôi mắt to nhìn chằm chằm cô nhưng không một góc cạnh nào thiếu đi sự lễ độ.
Giao Uyên hơi mím môi đảo mắt xung quanh rồi hỏi
- Chị có chuyện gì muốn hỏi tôi sao?
- Không, thưa tiểu thư.
Một câu thưa tiểu thư hai câu cũng thưa tiểu thư.
Cô thật sự không quen cách nói chuyện với người hơn tuổi như này
- Chị có thể gọi tôi là Giao Uyên, ở cạnh tôi không cần phải đa lễ như vậy đâu.
Tủ Ảnh hơi ngây người vì câu nói vô tư của Giao Uyên, chớp nhẹ hàng mi cong cô nhanh chóng đáp lại
- Không được đâu ạ, thưa tiểu thư!
Ở bên cạnh Cao Lãnh Khang, luật lệ anh ta đưa ra vô cùng khắc nghiệt, trên là trên dưới là dưới, trong Cao gia cũng vậy, mỗi một người bên cạnh anh ta đều có một thân phận riêng nên tất cả mọi thứ làm phải theo đúng như quy luật của nó.
Cũng vì vậy mà họ luôn là người phải sống một cách vô cùng cẩn trọng.
Sao có thể gọi thẳng tên chủ nhân ra được cơ chứ? Nó sẽ không bao giờ xảy ra đối với những người bên cạnh Cao Lãnh Khang, đặc biệt là Tú Ảnh cô.
- Hmmm…tôi thấy chị là đang rất muốn hỏi điều gì đó.
Tú Ảnh vẫn vậy, gương mặt tươi tỉnh mỉm cười, thái độ cung kính lập tức trả lời một cách lễ phép.
Nghe vậy, cô cũng mở giọng nhanh nhẹn hỏi nhưng cô vẫn giữ giọng nói ôn hoà truyền cảm
- Tiểu thư, cô là bạn gái của cậu chủ tôi sao?
Khụ…Khụ…khụ…
Giao Uyên nghe câu hỏi của Tú Ảnh xong đang uống ngụm nước tiếp theo bất tri bất giác lại ho sặc sụa
Tú Ảnh vốn chẳng biết Giao Uyên là ai, cô chỉ biết là Cao Lãnh Khang dặn dò phải bảo vệ người con gái trong căn phòng đó thật cẩn thận.
Cô chỉ trung thành mà làm theo chứ không bao giờ hỏi lí do cả, cô sợ rằng nếu nhiều chuyện anh ta sẽ nổi giận, cô sẽ bị trách phạt…
- Tiểu thư, cô không sao chứ?
Người phụ nữ ngồi đằng trước Giao Uyên gương mặt tỉnh bơ hỏi cô.
Tiếng ho của cô khiến Hứa Nhã Kì đang ngủ ngon thì tỉnh lại, mắt cô ấy vẫn nhắm, cặp mày lá liễu hơi cau lại, lười nhác lên tiếng
- Uyên Uyên im lặng đi, tớ đang ngủ đấy!
Xong