Sâu trong khu rừng kì bí nơi ngoại ô thành phố Bích Lâm, một ngôi nhà gỗ nhỏ xinh hiên ngang tọa lạc trông có vẻ hơi đơn bạc, nhất là khi khu rừng này còn ẩn chứa vô số những mối nguy hiểm tiềm tàng mà không ai đoán biết hết được.
Tuy nhiên, nó đã ở đó khá lâu rồi nhưng vẫn còn vững chắc lắm.
Ngày trước nó bị bọn quái vật bỏ qua là do bên trong không có sự sống, còn mấy tuần trở lại đây, nhà nhỏ đã tồn tại hơi thở con người thì mấy thứ nguy hiểm kia lại không có cách nào tiếp cận được.
Những tên cả gan xông đến chỉ có hai kết cục, bị ngăn chặn hoặc trực tiếp bị xóa sổ.
Bởi lẽ, ngôi nhà này có kết giới, những lớp kết giới dày đặc như quả bóng thép bảo vệ chặt chẽ ngôi nhà trông khá đơn sơ này.
Từ xa có tiếng xe đạp lách cách vang lên, đến lúc chạy sát tới cửa nhà gỗ mới dừng hẳn lại.
Linh Đan vô tư hạ chống xe quẳng luôn "con ngựa sắt" của mình ở đó mà đẩy cửa bước vào nhà.
Ở đây tới thú dữ còn sống không nổi, nào có trộm cắp mà sợ chứ.
- Chị Đơn, chị vẫn bào chế bột lưu ly sao? Chị siêng quá rồi đó.
Từ lúc đi học em đã thấy chị làm rồi.
Chị nên nghỉ ngơi một lát thôi.
Linh Đan cất giày và cặp sách lên kệ, sau đó lại kéo buộc tóc nơ xanh ra để mái tóc đen nhánh trượt xuống vành tai lõa xõa ngang vai.
Tại chiếc bàn gỗ nằm gọn trong góc phòng, một cô gái với nét đẹp dịu dàng truyền thống vẫn đang tập trung mài mài giã giã thứ gì đó trong cối, nghe tiếng nói thì mới mỉm cười ngẩng đầu lên:
- Buổi trưa chị có chợp mắt một chút mà, bây giờ rất dư năng lượng đó.
Em xem, lượng bột lưu ly đủ cho em xài mấy tháng tới.
Hiển nhiên đây là Linh Đơn, chị gái của Linh Đan.
Cô hơn em mình hai tuổi, chính xác là tròn mười tám.
Gương mặt cô nhỏ nhắn xinh xắn, điểm nhấn là đôi mắt như biết cười, hòa ái dễ gần.
Mái tóc vén qua một bên vai được buộc hờ bởi một chiếc nơ vải đỏ đơn giản rũ xuống.
Tay áo lụa lửng theo động tác của cô nhẹ nhàng lay động, vô tình để lộ cánh tay mảnh khảnh trắng nõn.
Mặc dù là chị em ruột nhưng cô với Linh Đan chỉ tương tự với nhau ba phần, có lẽ là do tính cách khác biệt.
Linh Đan năng động cá tính, mặc dù ngày thường không hay biểu lộ cảm xúc, nhưng vẫn không hề che giấu vẻ tự tin trong đôi mắt sáng như sao, còn Linh Đơn tĩnh lặng, chín chắn, ngọt ngào hiền hòa, tựa như một dòng suối mát nhẹ nhàng vỗ về lòng người.
Đối với Linh Đan, cô chính là hậu phương vững chắc nhất để bản thân yên tâm dựa vào.
Mà dường như việc trở thành điểm tựa cho em gái cũng là niềm vui của Linh Đơn.
Cô có thể cả ngày làm công việc nghiền trộn thứ bột lấp lánh này cho em gái mà không một lời than thở, thậm chí còn cảm thấy hăng hái.
À, sẵn nhắc tới bột lưu ly, đây không phải là bột của đá lưu ly, chẳng qua vì nó có màu xanh lam giống đá lưu ly thôi, chứ bản chất của nó khác xa hoàn toàn.
Mỗi khi thợ săn tiêu diệt được quái vật, sẽ có một loại đá đen kịt rơi ra, được gọi nghe cho hay một chút là hắc thạch.
Ban đầu những viên đá này bị cố kị vô cùng, dù sao cũng là thứ rơi là từ người quái vật, mang theo chướng khí mù mịt, hầu như đều bị mang đi tiêu hủy bằng nhiều cách thức khác nhau, miễn là có thể làm cho nó biến mất hoàn toàn.
Nhưng sau đó, người ta phát hiện những khối đá đen đó có chứa nguồn năng lượng, nếu tẩy sạch chướng khí có thể mang ra tái sử dụng.
Vậy nên, thứ đá vốn từng được xem như một loại rác nguy hiểm tự nhiên lại có chỗ xài được.
Các thợ săn có thêm công việc mới là thu gom đá này sau những lần diệt quái, đến lúc cảm thấy được kha khá thì đem nộp lại cho những địa điểm thu mua do những gia tộc đứng đầu lập nên, sau đó sẽ được nhân viên ở những cứ điểm này phân phát tiền thưởng như một sự khen ngợi cho chiến tích mà các Thợ Săn đạt được.
Tiếp đó, số lượng hắc thạch lại được đem đi phân phát cho các Tinh Luyện Sư, chính là những người có khả năng tẩy đi uế khí trên đá, không những thế mà các cứ điểm còn phải chi thêm tiền công xử lý "rác nguy hiểm" cho những Tinh Luyện Sư này.
Hắc thạch vốn dĩ đen kịt sau khi được loại bỏ chướng khí phải trở nên trong suốt như pha lê, tuyệt đối không được sót lại chút tạp chất nào mới được xem là đạt tiêu chuẩn.
Cuối cùng, những khối đá trong suốt hoàn hảo này sẽ được Tinh Luyện Sư bán cho Luyện Khí Sư luyện chế các loại vũ khí, vũ khí lại được bán cho thợ săn để tiêu diệt quái vật.
Như vậy, trong cái vòng luẩn quẩn liên quan đến hắc thạch này, người được lợi nhất lại là các Tinh Luyện Sư, có thể ở giữa "ăn lương" hai đầu.
Biết làm sao được...!Số người có thể thanh tẩy hắc