Tam phòng Hách thị là thiên kim của phủ Tổng đốc Giang Nam, tính tình kiêu căng tự phụ, nhà mẹ đẻ cũng thường phái người đến, mang tiếng là chăm sóc. Sau khi Hách thị mang thai rất tự cao, ở trong phòng rất lâu, chân cũng không chạm đất, cuối cùng sinh xong bị băng huyết, hài tử chui ra được một nửa, liền hương tiêu ngọc vẫn.
Mẫu thân của Hách thị mất sớm, kế mẫu không chịu để yên, kiêng dè chủ mẫu nên không dám xử lý, liền đổ tội cho Nhị phòng Hà thị, quậy đến mức Thẩm phủ không được yên ổn.
Mẫu thân của Thẩm Tẫn Hoan - Lý Tịnh Dao hứa mỗi năm tới ngày giỗ của Hách thị, sẽ tới Giang Nam mở tiệm cháo để cứu tế dân tị nạn, tích đức cho Hách thị.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kế mẫu được lời mà khoe mẽ, muốn dùng hai nha đầu này trả thù phủ Thượng thư.
Kiếp trước nàng hay phê phán Hách thị, thường oán trách trước mặt mọi người, đương nhiên hai nha đầu đi theo Hách thị rất trung thành, nên việc có ý đồ với nàng thì cũng phải thôi.
Bấm tay tính toán, mẫu thân và phụ thân tới Giang Nam đúng giờ, sau khi về không lâu, phủ Tổng đốc sẽ phái người tổ chức lễ tưởng niệm Hách thị, sau đó người trong phủ liền lần lượt xảy ra chuyện.
Chắc chắn hai người họ đã được ra lệnh, hoặc là nhận được lợi ích gì đó từ kế phu nhân nên mới không chịu nói ra sự thật.
Thẩm Tẫn Hoan nhớ lại.
Tằng tổ* của Thẩm thị là Quận công khai quốc, đã được phong là thế gia từ khi vị quân chủ đầu tiên của Bắc Yến đăng cơ, ba đời sau đều làm quan, các chi cũng rất hưng thịnh.
*Tằng tổ: ông cố, cụ cố
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mẫu thân Lý Tịnh Dao là trưởng nữ của phủ Định Viễn Tướng quân, lên sa trường lập được chiến công, trong tiệc ăn mừng bà đã chọn trúng Thượng thư vừa mới nhận chức không lâu - Thẩm Đan Thanh. May mà Thẩm Đan Thanh cũng thích bà, hai người liền tạo nên một giai thoại. Sau đó thế lực của Thẩm gia dần lớn mạnh, khiến Tiên đế cũng phải kiêng kị vài phần…… Đầu tiên là gả nữ quan Hà thị bên cạnh Hoàng hậu cho cha làm quý thiếp, sau đó tứ hôn Hách thị của phủ Tổng đốc Giang Nam làm Tam phòng.
Hậu trạch nhiều người thì nhiều chuyện. Kiếp trước của Thẩm Tẫn Hoan chính là như vậy đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này Thẩm Khuynh Ninh đột nhiên lên tiếng:
“Trưởng tỷ chặt tay chúng như muội nói đi, xem vịt chết còn cứng miệng được không.”
Kiếp trước hai nha đầu này tự sát, chắc là phải chịu sự tra tấn độc ác của Thẩm Khuynh Ninh. Thủ đoạn tàn nhẫn này bị phủ Tổng đốc biết được, chứng tỏ Nhị phòng thực sự nóng lòng nhổ cỏ tận gốc Hách thị.
Khó trách năm đó sau khi kế mẫu của Hách thị vào phủ, Thẩm Khuynh Ninh là người đầu tiên bị xui xẻo.
“Nhị tỷ muốn họ nhận hết nỗi đau xuyên tim, khiến họ tự sát sao?”
Thẩm Tẫn Hoan dứt lời, quay qua Thẩm Thường An đang ngồi trên ghế, nhẹ giọng nói, “Xin tỷ tỷ cho người để ý tới họ.”
“Sao? Muội bị bệnh đến váng đầu rồi à?”
Thẩm Khuynh Ninh suýt chút nữa nhảy dựng lên, ngẩng đầu chỉ Thẩm Tẫn Hoan nói.
Thẩm Tẫn Hoan ngồi đối diện Thẩm Khuynh Ninh, chậm rãi nói:
“Không lâu nữa sẽ là ngày giỗ của Hách di nương.”
Sau vài giây im lặng, Thẩm Khuynh Ninh muốn hỏi, nhưng bị Thẩm Thường An ngăn lại:
“Dù là ngày giỗ của Tam di nương, nhưng hai nô tỳ này mưu hại chủ thượng, không xử lý theo gia pháp thì cũng phải đưa tới nha môn chịu thẩm vấn”
Thẩm Thường An nghiêng người về phía Thẩm Tẫn Hoan, hơi nhíu mày, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.
Thẩm Tẫn Hoan nhận ra sắc mặt Thẩm Thường An không tốt, dừng một chút nói:
“Tỷ tỷ quên rồi à, kế mẫu của Hách di nương, luôn cắn Nhị di nương và Nhị tỷ không buông đó.”
Thẩm Khuynh Ninh đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, mím môi, sắc mặt cũng dần trở nên khó coi.
Thẩm Thường An rũ mắt suy nghĩ trong chốc lát, để Chỉ Nhi kéo hai người họ xuống.
“Bình Nhi và Xuân Lâm là nha đầu theo Hách di nương gả tới đây, theo lý mà nói, sau khi Hách di nương mất, mẫu thân sẽ cho họ ra khỏi phủ, tại sao hai người họ lại không cần khế ước bán thân để rời đi, mà nhất định phải đi theo muội?”
Thẩm Tẫn Hoan tiếp tục nói, “Trong phủ đều biết Nhị di nương nghiêm khắc, hiểu lễ nghĩa, trời sinh tính Nhị tỷ bạo lực, nếu muội là kế mẫu thì sẽ dùng cách này.”
Thẩm Thường An suy nghĩ cặn kẽ, đột nhiên hiểu ý của Thẩm Tẫn Hoan, da đầu tê dại:
“Nói rất đúng, hai nha hoàn này đều là người của Tam di nương, nếu bị dụng hình, nhất định Hách gia sẽ lợi dụng chuyện này.”
Thẩm Khuynh Ninh khịt mũi, vẫn già mồm nói:
“Thì sao chứ, cay cú rồi muốn mạng tỷ sao, rõ ràng là Hách thị kiêu căng, lười biếng tự hại mình, chết rồi thì lại ăn vạ tỷ và di nương, thật vô lý! Thẩm Tẫn Hoan, phí công tỷ sứt đầu mẻ trán vì muội, muội