Bắc Kinh, 8 giờ sáng...
Trong một căn phòng họp rộng lớn của tập đoàn quốc tế Nam thị, từ thành viên ban quản trị đến những nhân viên cấp cao đều có mặt và ngồi tập trung trên bàn họp.
Tuy nhiên lại chẳng ai dám mở miệng nói bất cứ một câu nào, sắc mặt của mọi người dè chừng có, lo lắng có, mất bình tĩnh cũng có khiến bầu không khí nơi đây im ắng như mảng biển chết vậy.
Bỗng cửa căn phòng đột ngột bị mở ra, mọi người giật mình nhìn ra phía ấy.
Bước vào đầu tiên không ai khác chính là Nam Thần Mặc, vị tổng tài cao cao tại thượng của quốc tế Nam thị.
Theo sau Nam Thần Mặc là 4 người đàn ông vô cùng điển trai, đó cũng là 4 người bạn thân của anh, lần lượt là Chu Kiến Tề, Lôi Đình Huân bước vào, sau cùng là Tào Dịch Thiên và Đàm Hạo.
Nhận được lời chào từ ban quản trị lẫn nhân viên, cả 5 người đồng loạt gật đầu, chẳng nói chẳng rằng, kéo ghế dứt khoát ngồi xuống vị trí những người lãnh đạo cuộc họp, rồi đưa mắt nhìn lên màn hình lớn, phân tích đang nhảy ra hàng loạt những con số khá phức tạp khiến người ta phải điên đầu.
- "Ôi bạn thân của tôi ơi, nhìn kìa, rốt cuộc thì cậu đã làm gì con gái nhà người ta vậy, đến nỗi khiến người ta bán sống bán chết cũng muốn phá nát công ty cậu?".
Lôi Đình Huân đánh ánh mắt nham hiểm, giọng nói đầy giễu cợt về phía Nam Thần Mặc.
-"Cậu câm đi! không đời nào Nam Thần Mặc mình lại để cho một người phụ nữ qua đường dạy dỗ.
Huống hồ chi người bắt đầu chuyện này vốn không phải là mình"
Nam Thần Mặc nào chịu được những lời nói đó, phản bác lại.
- "Chà chà chà, kiểu này thì còn đâu đáng mặt chính nhân quân tử nữa.
Mặc à, để một người phụ nữ dắt mũi, mình cảm thấy đáng tiếc cho thân nam nhi của cậu quá đi! Tụi này cũng bị cậu làm mất hết mặt mũi rồi"
Cổ vũ Lôi Đình Huân, Chu Kiến Tề cũng góp vui, đổ thêm dầu vào lửa.
- "Cái tên họ Chu kia, cậu rảnh lắm phải không?"
Nam Thần Mặc tức tối, nắm một sấp giấy trong tay ném thẳng vào mặt Chu Kiến Tề.
- "Ê, giận quá mất khôn nghe chưa? Vậy nên, giải nhiệt, hạ hoả đi, uống một cốc nước La Hán Quả cho mát người, ha"
Lôi Đình Huân thấy bạn mình như vậy lại càng thích thú, nhẹ giọng khuyên bảo nhưng thực chất là đang tiếp tục trò khích bác của mình a.
- "Lôi...Đình...Huân, tên khốn nạn nhà cậu, đi chết đi!"
Biết ai đó đang đá xéo mình, Nam Thần Mặc không khống chế được bản thân, hét lớn tên người nào đó ra.
Cả căn phòng phút chốc như trải qua một trận bão cuồng nộ, ai cũng thầm nuốt nước bọt.
Tổng tài của họ mà nổi giận, thật đáng sợ, nhưng dám chọc đến tổng tài của họ, cũng chỉ có 4 vị tài phiệt kia là có cái lá gan đó thôi.
- "Đủ rồi, chuyện chính không lo, các cậu còn thời gian ngồi đó hành xử như con nít à?".
Đàm Hạo im lặng từ nãy đến giờ mới lên tiếng đây, rất lạnh lùng.
- "Nếu Nam Thần Mặc cậu không muốn lấy lại mặt mũi mà nhìn người đời thì cứ tiếp tục mấy cái trò vớ va vớ vẩn đó đi, mình đi về trước".
Tào Dịch Thiên không hề khách khí mà buông lời, nhằm cảnh tỉnh trò trẻ con của 3 con người nào đó.
- "..."
-"Ừ ha, mình quên mất.
Hai người các cậu chưa xong với tôi đâu".
Nam Thần Mặc giờ mới nhớ đến mục đích của mình, anh vội hất tay 2 người kia ra, nghiêm túc trở lại công việc.
Mà Lôi Đình Huân và Chu Kiến Tề, chỉ nhún vai nhìn Nam Thần Mặc, biết điều không đùa giỡn nữa.
- "Đã điều tra ra người gây ra chuyện này?".
Tào Dịch Thiên nghi hoặc hỏi Nam Thần Mặc.
- "Phải, cô ta là Hoa Dung - con gái của Hoa Đồng".
Nam Thần Mặc khinh thường nhắc đến người phụ nữ đó.
Chuyện này, kể ra cũng thật trùng hợp.
Hoa Đồng trước khi thân bại danh liệt, đã từng dựa dẫm vào Nam thị làm ăn, có được chỗ dựa vững chắc như vậy, hẳn ông ta nên biết điều một chút.
Nhưng bản chất của Hoa Đồng lòng tham không đáy, ông ta vậy mà dám lén lút gài người vào nội bộ Nam Thị nhằm biển thủ công quỹ, đánh cắp một số tư liệu đem bán cho các đối thủ cạnh tranh của công ty.
.
Ngôn Tình Hay
Vài ngày trước, Nam Thần Mặc đã sớm cho người điều tra chân tướng, toàn bộ bằng chứng về việc làm của ông ta đều nằm cả trong tay anh.
Lại cộng thêm việc, cô con gái bảo bối chua ngoa của ông ta - Hoa Dung, suốt ngày rảnh rỗi bám lấy Nam Thần Mặc không tha khiến anh mỗi khi ra đường đều phải nhìn trước ngó sau, đã vậy cô ta còn mắc bệnh hoang tưởng không hề nhẹ, ỷ cha của cô ta quen biết anh, nhiều lần tìm đến trước cửa công ty anh, tự cho mình là Nam thiếu phu nhân thân phận cao quý, xem nhân viên của anh chẳng ra gì.
Nam Thần Mặc vốn đã định tung ra bằng chứng để tống Hoa Đồng vào tù, nào ngờ có người lại đi trước anh một bước, thần bí ra tay không thủ hạ lưu tình.
Điều tra anh mới biết, người động tay động chân chính là Lưu Hằng.
Mà Hoa Dung có lẽ vì chuyện cha mình vào tù, nghi ngờ anh, đâm ra thù hận muốn kéo anh xuống.
Anh cũng không thể làm ngơ được, vì chuyện này trực tiếp ảnh hưởng đến mối quan hệ "ngũ đại tài phiệt", họ cũng phần nào chịu thiệt hại.
[Ăn ốc mà bắt anh đổ vỏ, thấy anh cũng tội, mà thôi cũng kệ]
Hoa Dung cũng thật hèn hạ, có phải hay chăng đó là do gen di truyền.
Cô ta cấu kết cùng một công ty khác, cả gan dùng tư liệu đã đánh cắp của Nam thị biến thành của mình, tung tin vu khống trở ngược lại chính Nam Thị.
Đồng thời lôi kéo các đối tác lẫn cổ đông của Nam Thị bằng nhiều thủ đoạn, nói những lời xàm tấu, vu oan Nam Thần Mặc khiến họ mất niềm tin.
Hậu quả là giá cổ phiếu Nam thị đang biến động mạnh những ngày gần đây, hay nói cách khác là giá thành cổ phiếu Nam Thị đang không ổn.
- "Chi bằng, chúng ta chơi đùa, bẫy cô ta một chút đi!".
Tào Dịch Thiên nhìn vào màn hình, ý giễu cợt.
- "Bán ra thị trường cổ phiếu, nhớ hạ giá thành xuống mức thấp nhất".
Nam Thần Mặc một tay chống cằm, một tay để trên bàn gõ từng nhịp.
- "Nam tổng, làm vậy hình như không ổn cho lắm?".
Các vị cổ đông lâu năm trong công ty lên tiếng, ánh mắt khó tin nhìn 5 vị tổng tài.
- "Chưa đánh mà đã sợ thua rồi sao? Các người không thể bình tĩnh cho tôi nhờ à?".
Nam Thần Mặc lừ mắt nhìn mọi người, ánh mắt tựa như dao găm muốn phóng đi bất cứ lúc nào.
Chủ ý này ngũ đại tài phiệt đã quyết ngay từ đầu, nhất định là khiến cho Hoa Dung muốn trở tay cũng không kịp.
- --
Hơn vài phút sau, trợ lý của của Nam Thần Mặc bước vào báo cáo với mọi người tại phòng họp.
- "Các cổ phiếu vừa tung ra thị trường, Hoa Dung đã mượn tay một công ty thu mua vào, hiện đã nắm giữ 11% cổ phần.
Không có dấu hiệu thu mua nữa"
- "Mượn danh nghĩa một công ty? Thảo nào lại dám tác oai tác quái.
Đã tra ra công ty đó chưa?"
- "Đó là tập đoàn Hạ thị, một trong những đối thủ cạnh tranh của Nam thị ta, hẳn bọn họ đã ấp ủ âm mưu từ lâu"
-"Tốt! Các cậu đấy, ai giúp tôi đi chứ?".
Nam Thần Mặc lơ đãng nhìn những người bạn của mình.
Chu Kiến Tề quay sang trợ lý.
- "Thu mua lại cổ phiếu đã bán ra".
Không đợi những vị cổ đông hoàn hồn lại, người trợ lý ấy đi làm ngay.
- "Còn nữa, hoàn tất thủ tục xác lập Hạ Thị làm công ty con của chúng ta đi! Được chứ?".
Nam Thần Mặc cũng quay sang dặn dò trợ lý của anh.
- "Đã xong, thưa Nam tổng!"
Trò chơi đến đây nên kết thúc rồi! Hoa Dung thật ngu ngốc lại không nghĩ ra được điều này.
Nếu cô ta muốn số cổ phần thì cứ việc nắm giữ.
Chu Thị sẽ thu mua lại số cổ phần cô ta nuốt không kham ấy sau đó hoàn trả, chuyển nhượng lại cho Nam Thị.
Đợi đến khi Nam Thần Mặc anh sáp nhập công ty đang chống lưng cho cô ta thành công ty con của Nam Thị, đến lúc đó xem cô ta còn mạng để giữ số cổ phiếu ấy không.
Mọi chuyện có lẽ vẫn chưa dừng lại ở đó, dám cả gan chọc vào nơi không nên chọc, Hoa Dung liệu sẽ an ổn mà sống tiếp được sao? Chỉ 2 tiếng đồng hồ sau, Nam Thần Mặc tung ra bằng chứng về việc Hoa Dung trộm cắp tư liệu của công ty, toàn bộ hình ảnh đê tiện Hoa Dung lấy lòng các cổ đông tập đoàn khác được Nam Thần Mặc tung cho giới báo chí.
Tin tức vạch trần được công bố khiến Hoa Dung nhận không ít đả kích, đời tư cũng bị giới truyền thông đào bới, mổ xẻ ra.
Hoa Đồng ở trong tù nghe được tin về con gái, lên cơn đau tim rồi đột tử trên đường tới bệnh viện.
Đến cuối cùng, Hoa Dung vì không chịu nổi cú sốc mà lên cơn điên loạn.
Có thể nói, cái giá phải trả là khá đắt.
Qua dịp này, cũng là để các vị cổ đông trong công ty thưởng thức tài nghệ của 5 vị tài phiệt trẻ tuổi, chỉ có thể nói họ "thần cơ diệu toán", hoàn toàn khiến các vị tiền bối như các ông đây nể phục.
Đợi các vị cổ đông cùng các nhân viên cấp cao rời khỏi phòng họp, ngũ đại tài phiệt chưa vội rời đi, mỗi người một điếu thuốc mà tiếp tục hàn huyên.
- "Tức chết đi được, đang yên đang lành lại xuất hiện Lưu Hằng, hại kế hoạch tôi kỳ công gây dựng lại chạy theo chiều hướng khác.
Kết quả, không thu mua được Hoa Thị, còn để cho cha con Hoa Đồng diễn trò nữa chứ".
Nam Thần Mặc cau mày khó chịu.
-"Nếu cậu muốn tìm Lưu Hằng mà tính sổ, cứ tự nhiên.
Nhưng